Văn mẫu lớp 12: Viết đoạn văn quan niệm Trời sinh voi trời sinh cỏ Những bài văn hay lớp 12
Văn mẫu lớp 12: Viết đoạn văn quan niệm Trời sinh voi trời sinh cỏ gồm 2 đoạn văn mẫu hay nhất sẽ giúp các bạn biết cách làm văn thế nào cho mượt. Từ đó có thể lấy thêm ý văn hay rồi từ đó diễn đạt lại theo lối hành văn của chính mình.
Viết đoạn văn về câu nói Trời sinh voi trời sinh cỏ mà Download.vn chia sẽ hi vọng giúp các bạn hiểu rõ được ý nghĩa của câu nói này. Các bạn hãy thử đặt bút và viết đoạn văn về Trời sinh voi trời sinh cỏ cùng biết nhé. Chắc hẳn sẽ rất thú vị đấy. Ngoài ra các bạn xem thêm rất nhiều đoạn văn nghị luận khác tại chuyên mục Văn 12.
Viết đoạn văn quan niệm Trời sinh voi trời sinh cỏ
Viết đoạn văn quan niệm Trời sinh voi trời sinh cỏ
“Trời sinh voi sinh cỏ” là câu tục ngữ được lưu truyền trong dân gian từ xa xưa. Xét về nghĩa đen, câu tục ngữ muốn nói về sự sinh sôi nảy nở của tự nhiên, con vật sinh ra thì ắt sẽ có thức ăn cho chúng phát triển. Xét về nghĩa bóng, câu tục ngữ đưa ra quan niệm về vấn đề sinh sản tự nhiên của con người: cha mẹ chỉ cần sinh con cái, còn lại con sẽ phát triển, trưởng thành theo tự nhiên mà không cần nuôi dạy tốn kém. Đây được coi là quan niệm cổ hủ, chỉ phù hợp với xã hội xưa, khi mà con người mới đang trong giai đoạn khai hoang lập địa. Chính vì vậy, trong xã hội ngày nay, tư tưởng trong câu tục ngữ đã không còn nguyên giá trị nữa bởi sự phát triển quá nhanh của nền kinh tế và đặc biệt là sự bùng nổ, khủng hoảng dân số. Không chỉ vậy, vấn đề nuôi dưỡng, dạy bảo con cái cũng rất phức tạp khi bậc cha mẹ mải chạy theo công việc hoặc không đủ điều kiện sống. Bằng chứng là có rất nhiều trẻ em được sinh ra nhưng lại phải sống trong trại trẻ mồ côi, làng trẻ SOS vì bị bỏi rơi hoặc cha mẹ gửi nhờ “nuôi hộ”. Đau lòng hơn cả là biết bao trẻ sơ sinh, thậm chí có những em bé còn chưa kịp chào đời đã bị chính mẹ ruột của mình vứt bỏ vì nhiều nguyên do, mà chủ yếu là sự vô tâm của con người. Có thể thấy, trong xã hội như hiện nay, quan niệm của câu tục ngữ đã không còn phù hợp nữa mà thay vào đó, chúng ta phải tiến hành kế hoạch hóa gia đình, kiểm soát sự bùng nổ dân số để đảm bảo cuộc sống của tất cả người dân trên cả nước.
Đoạn văn suy nghĩ về Trời sinh voi trời sinh cỏ
Từ xa xưa, ông cha ta bên cạnh những đạo lý truyền thống quý báu thì song song với đó vẫn còn tồn tại những hủ tục, quan niệm vô lý và “Trời sinh voi trời sinh cỏ” chính là một trong số đó. Câu nói chia làm hai vế, với mối quan hệ nhân quả, mượn hình ảnh của “voi” và “cỏ” để nói về một quan niệm khi trời đã sinh ra loài voi thì ắt sẽ sinh ra sẵn cỏ để chúng ăn, sâu xa hơn, ông cha ta cho rằng, cha mẹ sinh ra con cái thì không cần nuôi dưỡng, dạy dỗ, cung cấp cái ăn, cái mặc mà ắt những điều kiện ấy sẽ có sẵn để con người hưởng thụ và sử dụng. Tuy nhiên, tôi cho rằng, quan niệm trên có lẽ đã không còn đúng đắn trong cuộc sống hiện nay nữa. Tại sao có thể nói như vậy? Chúng ta cần hiểu rằng, mọi thứ trong cuộc đời này đều không phải tự nhiên mà có mà nó đều trải qua một quá trình con người tìm tòi, sáng tạo và lao động mà nên. Nước chúng ta uống cũng cần phải trải qua công đoạn lọc, quần áo chúng ta mặc là từ bàn tay của những người công nhân, cơm chúng ta ăn là công sức của biết bao người lao động, nên không có một thứ gì là sẵn có. Bên cạnh đó, một con người khi vừa sinh ra, chưa thể hoàn thiện hết về mặt thể chất lẫn tinh thần, nếu không có sự dạy dỗ, chăm sóc của cha mẹ. Một con người từ bé không có sự dạy dỗ, chăm sóc của gia đình mà phải bươn chải, đối mặt với xã hội từ sớm thì sẽ dễ bị ảnh hưởng bởi những điều xấu, tâm lý không ổn định. Quan niệm trên vậy nên là hoàn toàn không còn giá trị trong cuộc sống hôm nay, lý giải cho điều này, có lẽ xuất phát từ điều kiện hoàn cảnh ngày xưa, con người còn bị hạn chế về học thức, và xã hội lúc bấy giờ vẫn chưa mấy hiện địa phát triển như bây giờ, tuy nhiên hiện nay thì tư tưởng ấy cần thiết phải bài trừ vì nó sẽ gây ra những hậu quả ảnh hưởng chính đến xã hội. Nó như một lời cảnh tỉnh đối với mỗi bậc làm cha làm mẹ cần biết chăm sóc, nuôi dạy và có trách nhiệm với con cái của mình, tránh sinh quá nhiều con khiến cho không có đủ điều kiện để chăm sóc, học tập , giống như rất nhiều trường hợp của các ông bố bà mẹ trẻ ngày nay sinh con ra nhưng không chăm sóc, bỏ rơi con cái của chính mình . Vì rõ ràng , một xã hội chỉ thực sự phát triển khi con người ta có thể được đảm bảo đầy đủ về mặt vật chất lẫn tinh thần.