Viết đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt Luyện tập viết đoạn văn tưởng tượng - Tiếng Việt 4 CTST
Viết đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt trong một câu chuyện đã đọc, đã nghe gồm 4 mẫu hay nhất, giúp các em học sinh lớp 4 có thêm nhiều ý tưởng mới, rèn kỹ năng viết đoạn văn tưởng tượng thật hay.
Mỗi câu chuyện mang lại cho chúng ta những bài học bổ ích, giá trị. Với 4 đoạn văn dưới đây, các em sẽ nhanh chóng trả lời các câu hỏi trong tiết Viết: Luyện tập viết đoạn văn tưởng tượng - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo tập 1 trang 122.
Đề bài: Viết đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt,... trong một câu chuyện đã đọc, đã nghe.
Viết đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt
Đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt - Mẫu 1
Kí ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, đã cuốn em về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ em gắn với lời kể của mẹ, của bà, với những nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diệu kì. Và bây giờ, trong mơ tôi đang trôi về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của em. Ồ, đẹp chưa kìa! Trước mắt em là cảnh vật chưa bao giờ thấy. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa ra khắp mọi nơi. Những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Cô bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt. Trông Bụt thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "Cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng cho đóa hoa này!". Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thật! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất.
Đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt - Mẫu 2
Trong giấc mơ của em, bà tiên bỗng từ đâu hiện ra và nói: “Cháu bé tốt bụng, ta sẽ cho cháu một điều ước, cháu muốn điều ước ấy là gì nào?”. Trông thấy bà, em giật mình hỏi lại: “Bà là bà tiên trong cổ tích ạ? Có thật là cháu ước gì cũng thành sự thật không?”. Bà tiên nhin em rồi cười nói: “Ta là tiên, điều gì ta cũng giúp cháu được, hãy ước đi nào!”. Em nhanh nhảu đáp: “Dạ vậy con muốn con có thật nhiều sức mạnh được không ạ? Con muốn mình có thể lớn nhanh như thổi, làm mọi việc nhà chỉ trong tích tắc”. Bà tiên hỏi em vì sao lại ước như vậy, em trả lời: “Vì con thấy bố mẹ con đi làm về rất mệt. Con muốn bố mẹ có thêm thời gian nghỉ ngơi và để con phụ giúp việc nhà cho bố mẹ.”. Bà tiên nhìn em rồi cười, bà gật đầu xoa tóc em, rồi bà quay lưng đi về màn sương mờ ảo hoà lẫn tiếng cười. Choàng tỉnh giấc, em thấy tay mình ấm nóng, tim đập nhanh. Tìm bố mẹ ở dưới bếp, em choàng ôm thật chặt mọi người trong lòng.
Đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt - Mẫu 3
Đọc câu chuyện cổ tích Ba chiếc rìu, em rất thích thú trước những thử thách của anh tiều phu. Thế là, tối hôm ấy, em đã được nằm mơ mình lạc vào một khu rừng có hồ nước lớn ở chính giữa. Lúc ấy, trên tay em đang cầm một chiếc ô nhưng do mải chiêm ngưỡng cảnh đẹp, nên trượt tay làm rơi xuống hồ nước. Và rồi, như trong truyện cổ tích, nước giữa hồ bỗng cuộn lại thành một xoáy nước lớn, rồi từ xoáy nước bước ra một bà tiên hiền từ. Thấy vậy, em liền vội vàng chạy lại gần hồ nước và khoanh tay chào bà. Nhìn em lễ phép như vậy, bà tiên rất vui, hiền từ gật đầu. Rồi bà lấy ra từ sau lưng hai chiếc ô đẹp lắm. Một chiếc ô trong suốt có hình ảnh những chú cá, chú ốc, chú mực lấp lánh bơi lội. Một chiếc ô màu hồng có những đóa hoa nở tươi rực rỡ. Cả hai chiếc ô đều đẹp hơn chiếc ô mà em đánh rơi rất nhiều. Bà hỏi em rằng có phải em đã đánh rơi chiếc ô trên tay bà không. Tuy rất thích hai chiếc ô ấy, nhưng vì đã được thầy cô dạy về lòng trung thực, nên em đã lắc đầu từ chối. Thấy vậy, bà tiên rất hài lòng, liền lấy ra chiếc ô cũ đưa đến tay em và ngỏ ý muốn tặng em hai chiếc ô còn lại. Nhưng em đã nhất quyết không nhận lấy hai chiếc ô xinh đẹp đó, bởi em không thể tự ý nhận quà như vậy được. Thấy sự kiên quyết của em, bà tiên bật cười, khen em là cô bé trung thực, thật thà rồi dần lùi vào mặt hồ xanh biếc. Còn em thì chưa kịp định thần lại, đã bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ rồi.
Đoạn văn kể lại cuộc trò chuyện của em với bà tiên, ông bụt - Mẫu 4
Trong giấc ngủ mơ trưa nay, em mơ thấy mình xuất hiện ở một vườn rau cải xanh mướt, ở đó có một bà cụ đang lúi húi hái rau. Tiến lại gần để hỏi thăm, em mới biết bà đang hái rau để mang ra chợ bán. Thế là, em đã dìu bà ngồi xuống nghỉ ngơi, rồi giúp bà nhổ rau. Em nhổ từng cây thật nhẹ, để lôi lên được cả bộ rễ, sau đó bó thành từng bó nhỏ. Khi em vừa bó xong mớ rau cuối, thì bỗng có tiếng gọi từ sau lưng. Quay đầu lại, vị trí của bà cụ nghèo khổ đang ngồi, bỗng xuất hiện một bà tiên hiền lành, nhân hậu. Bà tiến lại gần, nhẹ nhàng xoa mồ hôi trên trán em. Còn em thì ngơ ngác nhìn bà, quên cả thả mớ rau trên tay xuống. Thấy vậy, bà tiên bật cười dịu dàng, hỏi em vì sao lại nhổ rau giúp bà. Em thật thà trả lời rằng: “Thưa bà, từ trước đến nay con vẫn được được bố mẹ dạy rằng phải biết quan tâm, giúp đỡ người khác ạ. Lúc nãy, thấy bà cụ già yếu nhổ rau, con thương lắm, nên xin nhổ rau thay cụ ạ”. Nghe em nói, bà tiên gật đầu hài lòng. Bà nói rằng: “Trước đây đã có nhiều bạn nhỏ bước vào giấc mơ này, nhưng chỉ có cháu chịu ngồi hái rau giúp bà nhổ rau. Cháu đúng là một đứa trẻ ngoan. Ta sẽ tặng cho cháu một phần thưởng ý nghĩa. Đó là…”. Chưa kịp nghe hết lời bà tiên nói, em đã choàng tỉnh giấc trong sự tiếc nuối nhạt nhòa.