Văn mẫu lớp 7: Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài thơ Mẹ và quả (4 mẫu) Những bài văn mẫu lớp 7
Tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài thơ Mẹ và quả, sẽ được giới thiệu đến các bạn học sinh.
Tài liệu có thể giúp ích cho các bạn học sinh lớp 7 có thêm ý tưởng cho bài viết của mình. Nội dung chi tiết được đăng tải ngay sau đây.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài thơ Mẹ và quả
Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài Mẹ và quả - Mẫu 1
Một trong những tác phẩm hay của Nguyễn Khoa Điềm là Mẹ và quả. Bài thơ là lời của người con bày tỏ niềm biết ơn, trân trọng dành cho người mẹ. Hình ảnh người mẹ được khắc họa vô cùng chân thực, sinh động. Mẹ đã chăm sóc, vun trồng cho cây bầu, trái bí thật cẩn thận. Để rồi chúng được lớn lên, phát triển vô cùng mạnh mẽ. Giống như những đứa con khi được mẹ chăm sóc, yêu thương. Hình ảnh “Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi” gợi cho tôi hiểu thêm về nỗi vất vả, nhọc nhằn của mẹ. Những câu thơ cuối, nhân vật trữ tình cảm thấy “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh”, sự lo lắng khi bản thân còn chưa trưởng thành, vẫn còn khiến mẹ phải lo lắng. Đồng thời, đó cũng là nỗi sợ khi không thể báo đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Bài thơ Mẹ và quả thật giàu cảm xúc, thể hiện được tấm lòng hiếu thảo, cũng như giàu tình yêu thương của người con dành cho mẹ.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài Mẹ và quả - Mẫu 2
Bài thơ “Mẹ và quả” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm khiến tôi vô cùng xúc động. Nội dung của bài thơ viết về tình mẫu tử, một tình cảm đẹp đẽ trong cuộc sống. Bài thơ chính là lời của người con, nói về công lao chăm sóc, nuôi dưỡng của mẹ. Hình ảnh người mẹ hiện lên với công việc chăm sóc, vun trồng cho cây bầu, trái bí thật cẩn thận, để chúng có thể lớn lên đơn hoa kết trái. Việc làm đó cũng giống như đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và yêu thương. Câu thơ “Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi” gợi lên cảm giác xúc động nghẹn ngào. Bài thơ kết lại với hai câu thơ cuối đã bộc lộ sự “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh”. Nhân vật người con trong bài thơ cũng sợ rằng không thể báo đáp được công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Có thể thấy, bài thơ “Mẹ và quả” thật giản dị, nhưng chan chứa tình cảm yêu thương, thắm thiết.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài Mẹ và quả - Mẫu 3
Bài thơ “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm đã đem đến nhiều cảm xúc cho người đọc. Bài thơ là lời của người con, nói về công lao chăm sóc, nuôi dưỡng của người mẹ thật lớn lao, vĩ đại. Người mẹ trong bài hiện lên với vẻ đẹp tần tảo, đảm đang. Mẹ đã chăm sóc, vun trồng cho cây bầu, trái bí thật cẩn thận. Để rồi chúng được lớn lên nhờ sự vất vả lặng thầm của người mẹ biết bao năm tháng. Cũng giống như những đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và yêu thương. Hình ảnh “Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi” đã giúp người đọc hình dung rõ hơn về nỗi vất vả, nhọc nhằn của mẹ. Ở hai dòng thơ cuối, nhà thơ “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh” - đó là sự lo lắng khi bản thân còn chưa trưởng thành khi để mẹ vẫn phải lo lắng. Tác giả cũng sợ rằng không thể báo đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Như vậy, bài thơ thể hiện được tấm lòng hiếu thảo, cũng như giàu tình yêu thương của người con dành cho mẹ.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc sau khi đọc bài Mẹ và quả - Mẫu 4
Sau khi đọc xong bài thơ “Mẹ và quả” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, em cảm thấy vô cùng xúc động. Nội dung của bài thơ nói về tình mẫu tử - một tình cảm thiêng liêng và đẹp đẽ trong cuộc sống. Những câu thơ ngắn gọn nhưng lại giàu cảm xúc. Bài thơ chính là lời của người con, nói về công lao chăm sóc, nuôi dưỡng của mẹ. Hình ảnh người mẹ được hiện lên với vẻ đẹp tần tảo, đảm đang. Mẹ đã chăm sóc, vun trồng cho cây bầu, trái bí thật cẩn thận, để chúng có thể lớn lên đơn hoa kết trái. Cũng giống như những đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và yêu thương. Câu thơ “Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi” đọc lên gợi cho em sự xúc động, nghẹn ngào về nỗi vất vả, nhọc nhằn của mẹ. Bài thơ kết lại với hai câu thơ cuối đã bộc lộ sự “hoảng sợ” khi nghĩ mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh”. Em có thể hiểu được đó là nỗi niềm lo lắng, băn khoăn khi bản thân còn chưa trưởng thành khi để mẹ vẫn phải lo lắng. Nhân vật người con trong bài thơ cũng sợ rằng không thể báo đáp được công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ. “Mẹ và quả” là một bài thơ thật giản dị, nhưng chan chứa tình cảm.