Tình cảm giữa nhân vật “tôi” với bà được thể hiện như thế nào qua những kỉ niệm ấu thơ? Soạn bài Những chiếc lá thơm tho CTST
Tình cảm giữa nhân vật “tôi” với bà được thể hiện như thế nào qua những kỉ niệm ấu thơ? là Câu hỏi 1 trang 19 sgk Ngữ văn lớp 8 Tập 1.
Các lời giải dưới đây giúp các em học sinh củng cố phần Soạn bài Những chiếc lá thơm tho, thuộc sách Chân trời sáng tạo, tập 1. Mời tham khảo nội dung chi tiết được đăng tải ngay sau đây.
Đề bài: Tình cảm giữa nhân vật “tôi” với bà được thể hiện như thế nào qua những kỉ niệm ấu thơ?
Tình cảm giữa nhân vật “tôi” với bà được thể hiện như thế nào qua những kỉ niệm ấu thơ?
Tình cảm giữa “tôi” với bà - Mẫu 1
Tình cảm giữa nhân vật “tôi” với bà được thể hiện chân thực, sinh động qua những kỉ niệm ấu thơ. Bà vẫn hay bày cho “tôi” cách chơi với những chiếc lá; Mỗi lần nhân vật “tôi” bị ốm, bà đi ra sau nhà, hái bảy tám loại lá vào nấu cho tôi một nồi xông, xong ngồi quay lưng cho bà lật áo lau mồ hôi khắp người; Bà biết trước sự ra đi của ông, sai anh rể “tôi” hái lá tràm khuynh diệp, rồi bà cẩn thận phơi khô, đến khi ông mất người ta dùng toàn bộ số lá ấy phủ xuống đáy hòm…
Tình cảm giữa “tôi” với bà - Mẫu 2
- Tuổi thơ:
- Bà hay bày cho “tôi” cách chơi với những chiếc lá: những con cào cào, chim sẻ, con rết… thắt bằng lá dừa; những cái lồng đèn bằng lá cau kiểng…
- Những ngày ốm, “tôi” thèm được ở gần bà để nhõng nhẽo, sụt sịt, để bà nhanh ra sau nhà hái bảy tám loại lá vào nấu cho tôi một nồi xông lúc ốm.
- Hình ảnh người bà ân cần, tỉ mẩn xen những nét u sầu khi phơi gom những lá tràm khuynh diệp.
- Lớn lên: khi cầm những chiếc lá trên tay, những ký ức về bà và về những chiếc lá thơm tho.
Tóm tắt Những chiếc lá thơm tho
Bà hay bày cho “tôi” cách chơi với những chiếc lá. Những con vật ngộ nghĩnh hay đồ chơi được làm từ lá. “Tôi” nhớ khi ốm được bà đun nồi nước để xông. Những chiếc lá của bà thơm ngọt ngào suốt hành trình tuổi thơ “tôi”. Những chiếc lá của bà còn thơm ở một hành trình khác, hành trình ông “tôi” trở về cát bụi. Dường như biết trước được sự ra đi của ông, bà sai anh rể “tôi” ra ngoài bưng hái là tràm, khuynh diệp. Bà đổ hết lá ra phơi trước sân nhà. Khi ông mất, người ta dùng số lá đó để lót dưới đáy hòm, phủ lên một tấm vải trắng. “Tôi” tin là ông nghe được hương tràm thơm - mùi của người bạn đời đã chăm lo ân cần như thế. Cho đến ngày hôm nay, khi cầm những chiếc lá trên tay, những ký ức về bà và về những chiếc lá thơm tho vẫn còn in đậm trong tâm trí của “tôi”.