Cảm nhận bài Tấm lòng người mẹ (3 Mẫu) Tấm lòng người mẹ của Vích-to Huy-gô
Văn mẫu lớp 11: Cảm nhận Tấm lòng người mẹ tổng hợp 3 mẫu khác nhau cực hay. Qua đó giúp các bạn học sinh có thêm nhiều nguồn tư liệu tham khảo hữu ích để trau dồi kỹ năng viết văn hay.
Tấm lòng người mẹ không chỉ là một đoạn trích hay mà còn là một câu chuyện đầy cảm xúc mà còn là sự ca ngợi và tôn vinh tình mẫu tử thiêng liêng giữa những khó khăn và bất công của cuộc sống. Vậy sau đây là 3 mẫu cảm nhận Tấm lòng người mẹ hay nhất mời các bạn theo dõi. Bên cạnh đó các bạn xem thêm suy nghĩ về sức mạnh của tình mẫu tử trong Tấm lòng người mẹ và rất nhiều bài văn khác tại chuyên mục Văn 11 Cánh diều.
Cảm nhận Tấm lòng người mẹ siêu hay
Cảm nhận đoạn trích Tấm lòng người mẹ - Mẫu 1
“Những người khốn khổ” của Victor Hugo chắc hẳn đã không còn xa lạ với những độc giả say mê văn học, tác phẩm cũng chính là tiểu thuyết nổi tiếng nói về câu chuyện xã hội Pháp với đầy đủ mọi khía cạnh từ cái tốt, cái xấu, lịch sử, chính trị, văn hóa, tất cả đều xoay quanh cuộc đời tìm lại chính mình của một cựu tù khổ sai tên Jean Valjean. Trong đó, ấn tượng nhất có lẽ là đoạn trích “Tấm lòng người mẹ” kể về tình mẫu tử thiêng liêng của người mẹ Phăng-tin, cô bất chấp tất cả để mong cho con mình được no đủ, hạnh phúc.
Mở đầu đoạn trích, tác giả sử dụng ngôi kể thứ ba giúp ta thấy được toàn bộ hoàn cảnh đáng thương của người phụ nữ xấu số Phăng-tin. Phăng-tin đã nghèo rồi nay còn túng quẫn thêm khi bị đuổi ra khỏi xưởng vào một ngày trời đông lạnh giá. Xoay quanh cô không một hơi ấm, không chút ánh sáng mà lúc nào cũng chỉ thấy sương mù, thấy như hoàng hôn, không rõ ngoài cửa. Bầu trời trong mắt cô u ám đó phải chăng cũng u ám như chính cuộc đời của cô, phải chăng với người nghèo khổ thì cuộc sống xung quanh có tốt đẹp đến đâu thì trong mắt họ luôn luôn biến thành một màu u tối.
Vì cuộc sống mưu sinh, Phăng-tin đã phải gửi gắm đứa con của mình cho chủ quán trọ. Khó khăn chồng chất khó khăn khi cô đã gửi gắm sai người. Thấy cô gặp khó khăn, đôi vợ chồng chủ trọ không những không giúp đỡ mà còn liên tục gửi thư thôi thúc cô gửi tiền về cho con gái mình. Vì con cô đã phải cắt đi mái tóc quý giá, nhưng chắc chắn rằng, không gì quý giá hơn con của mình, cô bị trọc đầu thì có thể đội mũ nhưng Cô-đét thì không thể không có quần áo mặc. Thật vậy, không gì đẹp đẽ thiêng liêng bằng tình mẫu tử. Cô đã suy nghĩ, dằn vặt tột cùng khi một bên là áp lực của đồng tiền, một bên là nỗi tủi hổ khi không lo được đầy đủ cho con. Hình ảnh bức thư cô cầm trên tay “đến nhàu nát” quả thật không thể dấu được tâm trạng dối bời của cô lúc bấy giờ. Chính hoàn cảnh đó đã đẩy chị vào đường cùng, khiến chỉ bắt đầu có những giày vò đen tối, tha hóa. Chị căm ghét tất cả, hận ông Ma-đơ-len đã đuổi chị khiến chị sống không bằng chết như vậy. Để rồi chị hành động buông thả bản thân, chị bắt đầu sống sao cho đúng cái câu mà một bà thờ già đã nói khi thấy chị cười và hát: “Cái chị này rồi cũng chẳng ra gì”. Phải chăng con người ta đối mặt trước nghịch cảnh đều bị tha hóa? Giống như nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn của Nam Cao. Hai con người này đều vì gánh chịu những định kiến không có nhân tính từ miệng đời mà mặc kệ dòng đời đưa đẩy. Nhưng sâu thẳm trong trái tim chúng ta đâu chỉ toàn sỏi đá, trái tim vẫn le lói ngọn lửa của yêu thương, tình người. Nếu Chí Phèo có bát cháo hành của Thị Nở để bùng cháy lên ngọn lửa khao khát thành người lương thiện, thì Phăng-tin cũng vậy. Hình ảnh đứa con ngây thơ, trong sáng luôn là ngọn lửa sáng chói trong tâm hồn cô, cho cô niềm tin khát vọng cuộc sống. Cho dù cuộc đời có quật ngã chị bằng những cơn ho dai dẳng, bằng những giọt mồ hôi lạnh toát thì chị vẫn luôn nung nấu ước mơ rằng: “Bao giờ ta giàu, thì ta sẽ đón Cô-đét của ta về với ta”.
Bi kịch của cuộc đời đã khiến cô như hóa điên dại. Đến nỗi khi nhận được thư của hai vợ chồng chủ trọ nói rằng con cô bị ốm và cần số tiền lớn để chữa trị. Một người cơm ba bữa còn chẳng đủ thì lấy đâu ra những hai đồng vàng để gửi về cho con. Đau đớn tủi hổ đã dồn nén chị đến vỡ òa. Chị chạy ra phố vừa đi vừa cười, nhưng ta có thể cảm nhận được nụ cười đó chứa đựng một biển sâu nước mắt, nước mắt của người mẹ. Chua xót thay khi đến cuối cùng cô vẫn chọn hi sinh bản thân mình để vì con cái, cô đã chấp nhận nhổ hai chiếc răng cửa của mình, thứ đều kiện mà cô là điên rồ sẽ hủy hoại dung nhan của cô nhưng sao có thể đau đớn bằng khi thấy con mình bị bệnh. Trời ơi, sao ông trời có thể tàn nhẫn với một người phụ nữ bé nhỏ như thế! Nụ cười rớm máu và một lỗ hổng đen ở miệng đã khiến cho bà Mác-gơ-rít thẫn thờ, khiến cho chính chúng ta đau nhói. Ấy thế mà cuộc đời thật biết trêu ngươi những người nghèo khổ khi cho họ gặp được những người độc ác, vô nhân tính như đôi vợ chồng chủ trọ, họ lợi dụng tình thương con của Phăng-tin mà lừa gạt con cô bị bệnh để chiếm đoạt số tiền mà cô đã đánh đổi bằng cả mạng sống.
Tới lúc này nàng bơ phờ, mất sức sống, phòng của cô bây giờ là cái gác xép mà mỗi lần đi sâu vào là phải khom dần người xuống. Ta cũng thầm hiểu được đó là ẩn ý của tác giả ví nó như cuộc đời của cô vậy. Càng cố gắng lại càng bị lún sâu vào hố đen của cuộc đời. Chủ nợ, con cái, công việc dày vò tâm trí cô không nguôi, để rồi đỉnh điểm khiến cô chính thức sa ngã, không lối thoát. Nếu như Chí Phèo chọn cái chết để giải thoát cho bản thân thì cô còn cả món nợ khổng lồ, còn cả khát khao đón con trở về lo cho con đầy đủ nên cô đã chọn con đường “đi làm gái điếm”.
Đoạn trích “Tấm lòng người mẹ” thể hiện quan điểm nhức nhối, bất bình trước khung cảnh xã hội phong kiến Pháp xưa đầy rẫy những oan trái, bất công, đầy đọa những con người vô tội. Qua đó, tác giả gửi gắm khát vọng về cuộc sống hòa bình, công bằng, văn minh trong xã hội.
Cảm nhận Tấm lòng người mẹ - Mẫu 2
Victor Hugo đã một lần tuyên bố: “Cuộc đời là một đóa hoa, còn tình yêu là mật ngọt.” Và không gì có thể thể hiện mật ngọt của tình yêu hơn tình mẫu tử, một loại tình yêu ấm áp và phi thường trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Đoạn trích “Tấm lòng người mẹ” lấy từ tiểu thuyết kinh điển “Những người khốn khổ” thực sự là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, một sức mạnh tuyệt vời có thể thấy trong cuộc sống hàng ngày.
Phăng-tin, một người phụ nữ xinh đẹp và có tình yêu sâu sắc đối với con gái. Tuy cô trải qua nhiều khó khăn sau khi bị đuổi việc làm, tất cả vì cô có một đứa con ngoài giá thú. Tuy nhiên, cô không bao giờ từ bỏ hoặc ruồng rẫy cô bé đó. Thay vào đó, cô để lại đứa con gái yêu quý của mình, Cô-dét, cho gia đình Tê – nác – đi – ê nuôi dưỡng với hy vọng ngây thơ rằng đứa bé sẽ có cuộc sống hạnh phúc. Lần đầu tiên, Phăng-tin đã bán mái tóc của mình để có tiền mua một chiếc váy len cho Cô-dét. Việc này là một biểu tượng cho vẻ đẹp của cô và sự hy sinh của cô để bảo vệ con gái. Khi Cô – dét bị nhiễm bệnh và cần một loại thuốc đắt tiền để chữa trị, Phăng-tin không ngần ngại bán hai chiếc răng cửa của mình cho người bán răng giả và gửi bốn mươi phờ-răng cho nhà Tê – nác – đi – ê. Việc này khiến cô thấy tội lỗi và tồi tệ về việc mất đi hai chiếc răng, nhưng tình yêu mẫu tử đối với con gái đã thúc đẩy cô vượt qua mọi thách thức.
Tổn thương về thân thể và bị áp bức bởi những người chủ nợ, Phăng – tin suy tàn tinh thần. Và những tên Tê – nác – đi – ê đã trở nên càng độc ác hơn, ép cô gửi thêm một trăm phờ-răng. Cuối cùng, Phăng – tin đã chấp nhận hy sinh cả danh dự và nhân phẩm, trở thành gái điếm để kiếm tiền gửi đi. Đây là một cuộc đấu tranh không khoan nhượng của một người mẹ, người đã hi sinh tất cả để bảo vệ con gái mình.
Trong đoạn trích này, ta được chứng kiến sức mạnh vĩ đại của tình mẫu tử, một trạng thái tình cảm không biên giới. Đối với Phăng – tin, tình yêu thương cho con là nguồn động viên mạnh mẽ, giúp cô vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Ngay cả trong những thời khắc tăm tối nhất, hình ảnh con luôn chiếu sáng trong tâm hồn cô, là nguồn động viên và hi vọng duy nhất. Đặc biệt, tình thương của Phăng – tin đã đạt đến mức cao điểm khi cô bắt đầu phản kháng xã hội tàn ác và tham lam. Cô không còn có ai hiểu và đồng cảm với mình, chỉ có tình thương dành cho con cái là động力 duy nhất đưa cô vượt qua mọi khó khăn. Từ những nỗ lực và hy sinh của Phăng-tin, Cô-dét đã được sinh ra và sống.
Tình mẫu tử không chỉ thể hiện trong cuộc sống hàng ngày mà còn là một trải nghiệm thiêng liêng, tự nhiên của con người. Nó được thể hiện qua việc công sinh, nuôi dưỡng và chăm sóc con cái. Mẹ, trong trường hợp này, đã đối mặt với nỗi đau và khó khăn của việc sinh con trong đau đớn, đồng thời tận tâm nuôi dưỡng, che chở cho con cái một cuộc sống hạnh phúc và an lành. Ngoài ra, mẹ là người thầy dạy cho con những giá trị đạo đức quý bá và kiến thức về thế giới tự nhiên và xã hội. Tình mẫu tử đồng thời còn là sự hy sinh không đòi hỏi đền đáp. Trong khi đó, sự hiếu thảo, thấu hiểu và cảm thông của con cái đối với mẹ cũng là một biểu hiện của tình mẫu tử.
Tình mẫu tử mang lại ý nghĩa quan trọng cho cuộc sống con người. Nó là nguồn động viên mạnh mẽ giúp ta vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Tình mẫu tử giúp ta có sức mạnh để đối mặt với những khó khăn trên con đường phấn đấu. Nó giúp ta cảm nhận niềm hạnh phúc mỗi ngày và giúp ta hiểu rõ giá trị cuộc sống. Sự hiểu biết và tôn trọng tình mẹ là một phần quan trọng của con người. Sự hiểu biết này cũng giúp chúng ta thấu hiểu nguồn gốc, đỉnh cao của tình mẫu tử. Thiếu tình mẫu tử, con người sẽ mất đi sự đoàn kết và lạc hậu, không thể phát triển một cách toàn diện. Hiện nay, trong xã hội vẫn còn tồn tại những trường hợp mất đi sự thiêng liêng của tình mẫu tử, mà điều này thật đáng buồn.
Cũng giống như Trái Đất có duy nhất một Mặt Trời, cuộc đời của chúng ta chỉ có một lần. Vì vậy, hãy trân trọng yêu thương mẹ cha trong khi họ vẫn còn ở bên. Rồi sau này, khi chúng ta trở thành cha mẹ, chúng ta sẽ hiểu được ý nghĩa tuyệt vời của tình mẫu tử:
“Con dù lớn lên, vẫn luôn là con của mẹ
Suốt đời này, tâm hồn mẹ sẽ luôn bên con.”
Cảm nhận Tấm lòng người mẹ - Mẫu 3
Tiểu thuyết Những người khốn khổ của Victor Hugo đã trở thành một tác phẩm văn học kinh điển, đưa người đọc đến với câu chuyện về tình yêu, sự hy sinh và nhân đạo trong xã hội Pháp thời đó. Trong tác phẩm này, đoạn trích Tấm lòng người mẹ tạo nên một hình ảnh đậm tình mẫu tử của nhân vật Phăng-tin, người mẹ không ngại hy sinh tất cả để tìm hạnh phúc cho con mình.
Đầu tiên, tác giả sử dụng góc nhìn thứ ba để khắc họa hoàn cảnh đáng thương của Phăng-tin. Cô đã trải qua nghèo đói và còn phải đối mặt với sự khắc nghiệt khi bị đuổi khỏi nơi làm việc vào một ngày đông lạnh. Cô luôn sống trong tình trạng cô đơn, một cảm giác u ám giống như màn đêm không một chút ánh sáng. Cảnh tượng này thể hiện cuộc sống khắc nghiệt và tăm tối của những người nghèo khổ, khi mọi thứ xung quanh trở nên u ám trong mắt họ. Để kiếm sống, Phăng-tin đã phải gửi con gái của mình vào nhà trọ. Tuy nhiên, cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi cô đã gửi sai địa chỉ. Cô phải đối mặt với áp lực từ những bức thư thúc giục cô gửi tiền về cho con gái của đôi vợ chồng chủ trọ. Mặc dù cô đã hy sinh mái tóc quý giá, nhưng không có gì quý giá hơn con của cô. Phăng-tin đã cắt mái tóc của mình để có tiền để mua quần áo cho con. Hình ảnh bức thư cô cầm trên tay “đến nhàu nát” thực sự biểu hiện tâm trạng đau khổ và lo lắng của cô. Tình yêu mẹ con thể hiện qua hành động hy sinh và không biết mệt mỏi của Phăng-tin.
Mặc dù cuộc đời đối xử tàn nhẫn với cô, cảm giác của Phăng-tin không phải là sự đau đớn hay thù hận, mà là tình yêu và hy vọng. Cô nghĩ về tương lai, về ngày con gái của cô sẽ trở về bên mình khi cô trở nên giàu có. Trong tâm trí cô, hình ảnh của đứa con ngây thơ và trong sáng là ngọn lửa sáng chói, tạo nên niềm tin và mong đợi trong cuộc sống của cô. Dù cuộc đời có đẩy cô vào những cơn hoảng loạn và khó khăn, tình yêu của một người mẹ vẫn cháy bùng trong tâm hồn cô.Khi nhận được thư từ đôi vợ chồng chủ trọ nói rằng Cosette đang bị ốm và cần một số tiền lớn để điều trị, cô đã đạt đến đỉnh điểm của sự tuyệt vọng. Cô chạy ra đường với nụ cười trên môi, nhưng nụ cười đó chứa đựng một biển sâu nước mắt, nước mắt của một người mẹ. Cô đau xót khi phải hy sinh bản thân để cứu con, chị đã sẵn sàng nhổ hai chiếc răng cửa của mình để có tiền để gửi về cho con.
Tác giả Victor Hugo đã khéo léo tạo nên hình ảnh đời sống khốn khó của Phăng-tin để tác động đến tâm trí của độc giả, gợi lên sự đồng cảm và sự nhìn nhận lại những điều quan trọng trong cuộc sống. Thông qua nhân vật Phăng-tin, chúng ta được nhìn thấy tình mẫu tử thiêng liêng và những hy sinh vô điều kiện của người mẹ. Đoạn trích Tấm lòng người mẹ phản ánh một cách chân thực quan điểm đau lòng và phẫn nộ về sự bất công và oan trái trong xã hội Pháp thời đó. Tác giả truyền tải khát vọng về một cuộc sống hòa bình, công bằng và nhân đạo trong xã hội. Tấm lòng mẹ hiếu thảo và hy sinh vì tình yêu thương đã làm nổi bật nhân văn và ý nghĩa của tình mẫu tử trong tác phẩm này.
Tấm lòng người mẹ không chỉ thể hiện tình yêu thương vô điều kiện của một người mẹ, mà còn là một thông điệp sâu sắc về lòng nhân ái và sự hy sinh cho người thân yêu. Tác phẩm này khắc họa một cách chân thực cuộc sống khó khăn và nghịch cảnh mà nhiều người phải đối mặt. Đồng thời, nó cũng là một lời kêu gọi xã hội có thể đối xử nhẹ nhàng hơn với những người phụ nữ và trân trọng những người sinh thành.