Văn mẫu lớp 6: Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt Dàn ý & 6 mẫu hay lớp 6
Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng đều từng làm được một việc tốt. Điều đó đã khiến cho cha mẹ - những người thân yêu nhất cảm thấy vui vẻ, tự hào. Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt. Hy vọng với dàn ý và 6 bài văn mẫu, sẽ giúp ích cho học sinh lớp 6 khi tìm hoàn thiện bài viết của mình.
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt
- Dàn ý tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt
- Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 1
- Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 2
- Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 3
- Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 4
- Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 5
- Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 6
Dàn ý tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt
1. Mở bài
- Tình cảm của em đối với bố hoặc mẹ.
- Giới thiệu đối tượng cần tả: hình ảnh bố hoặc mẹ khi em làm được một việc tốt.
2. Thân bài
- Kể lại về việc tốt em đã làm: thời gian, địa điểm…
- Việc tốt đó là việc gì? (đạt điểm cao, được khen thưởng, giúp đỡ bạn, nhặt được của rơi trả lại cho người đánh mất…).
- Hình ảnh bố hoặc mẹ trong hoàn cảnh đó:
- Vẻ mặt: Vui mừng, sung sướng, hài lòng…
- Đôi mắt: Ánh lên niềm vui và tự hào, nhìn em thân thương, trìu mến…
- Miệng cười tươi rạng rỡ…
- Lời nói: Khen ngợi, động viên, tự hào, tin tưởng…
- Hành động: Xoa đầu khen ngợi, ôm con vào lòng, ân cần, quan tâm chăm sóc…
3. Kết bài
Cảm nghĩ của em về bố hoặc mẹ: cảm động trước tình yêu thương, tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn nữa để cha mẹ vui lòng…
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 1
Hôm đó, khi đi học về, tôi chạy ngay đến bên mẹ đưa bài kiểm tra ra khoe. Nhìn điểm mười đỏ chói, dường như bao vất vả, mệt nhọc trên khuôn mặt mẹ tan biến đi đâu hết.
Mẹ ngạc nhiên, vui mừng hỏi lại: “Chánh được điểm mười toán thật cơ à?”. Mẹ kéo tôi vào lòng, đưa đôi bàn tay xương xương, gầy gầy vuốt nhẹ mái tóc rễ tre rối bù của tôi. Rồi mẹ đặt đôi tay ấm áp ấy lên hai má tôi khẽ nói: “Con trai của mẹ giỏi lắm! Nhưng con đừng tự thỏa mãn, phải cố gắng thật nhiều hơn nữa con à!”
Buổi trưa mùa đông hôm ấy tuy chỉ có mẹ và tôi. Nhưng căn nhà không hề lạnh lẽo mà đầy ắp niềm vui và rộn rã tiếng cười. Mẹ đi lại nhanh nhẹn, vừa dọn dẹp nhà cửa vừa vui vẻ trò chuyện với tôi và đôi lúc còn cất tiếng hát khe khẽ nữa. Chuyện ở lớp, ở trường, thầy cô bè bạn… chuyện nào tôi kể mẹ cũng chăm chú lắng nghe. Vừa nghe mẹ vừa mỉm cười, gật đầu trìu mến. Gương mặt mẹ rạng rỡ niềm vui, đôi môi nở nụ cười tươi tắn. Hình như bao lo toan, tất bật hằng ngày không còn in dấu trên khuôn mặt mẹ. Ánh mắt mẹ lấp lánh rạng ngời. Mẹ nhìn tôi bao dung, âu yếm. Cái nhìn của mẹ vừa như muốn chia vui vừa như muốn động viên khích lệ tôi phải cố gắng nhiều hơn nữa. Trên cành cây, mấy chú chim lích chích truyền cành, ngó nghiêng ngoài cửa sổ như cũng muốn chia vui cùng với mẹ con tôi. Tôi vô cùng hạnh phúc trước niềm vui của mẹ.
Bữa cơm của hai mẹ con hôm nay thật thịnh soạn, đặc biền là toàn món tôi thích. Mẹ nói rằng đó là phần thưởng cho sự nỗ lực của tôi, và tôi đã ăn rất ngon miệng. Có lẽ bởi lòng tôi náo nức một niềm vui. Vui vì đã làm được một việc tốt nho nhỏ khiến mẹ hài lòng. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt để niềm vui và nụ cười đọng mãi trên gương mặt mẹ.
Giờ đây, tuy đã là một cậu học sinh mười hai tuổi, nhưng tôi vẫn rất thích chạy nhảy, chơi đùa, nghịch ngợm. Nhờ có mẹ, tôi cũng đã phần nào khôn lớn. Hình ảnh mẹ, ánh mắt mẹ trong những lần tôi phạm lỗi cũng như làm được việc tốt sẽ luôn theo tôi, nhắc nhở tôi không mắc sai lầm trong cuộc sống, giúp tôi có thêm nghị lực vững bước trên đường đời.
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 2
Thời gian dần trôi, mẹ không bao giờ nhắc lại lỗi lầm của tôi nữa. Nhưng tôi thì luôn tự nhủ phải cố gắng sửa chữa sai lầm và làm nhiều việc giúp đỡ mẹ. Thế rồi điều mong ước cuối cùng cũng đến. Tôi đã làm vui lòng mẹ với điểm 10 môn toán. Tuy đây chẳng phải là một việc tốt lớn lao như việc làm của nhiều bạn khác, song với tôi, nó đã để lại một kỉ niệm khó phai. Hình ảnh mẹ lúc ấy đến tận bây giờ tôi cũng vẫn chưa quên được.
Hôm đó, khi đi học về, tôi tung tăng chạy ngay đến bên mẹ giơ bài kiểm tra ra khoe. Bài kiểm tra học kì II, môn Ngữ văn - lần đầu tiên tôi được điểm chín. Tôi nhìn thấy đôi mắt mẹ long lanh, miệng khẽ mỉm cười. Mẹ còn ôm tôi vào lòng rồi nói: “Con trai của mẹ thật tuyệt vời!”.
Sau đó, tôi còn vào bếp giúp mẹ. Hai mẹ con trò chuyện rất vui vẻ. Tôi kể cho mẹ nghe về việc học tập ở trường. Vừa nghe mẹ vừa mỉm cười, gật gật đầu trìu mến. Gương mặt mẹ rạng rỡ niềm vui, đôi môi nở nụ cười tươi tắn. Hình như bao lo toan, tất bật hàng ngày không còn in dấu trên khuôn mặt mẹ. Ánh mắt mẹ lấp lánh rạng ngời. Mẹ nhìn tôi bao dung, âu yếm. Cái nhìn của mẹ vừa như muốn chia vui vừa như muốn động viên khích lệ tôi phải cố gắng nhiều hơn nữa. Trên cành cây, mấy chú chim lích chích truyền cành, ngó nghiêng ngoài cửa sổ như cũng muốn chia vui cùng với mẹ con tôi. Tôi vô cùng hạnh phúc trước niềm vui của mẹ.
Tôi tự nhủ sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt để mẹ sẽ luôn cảm thấy tự hào về mình. Tôi yêu mẹ thật nhiều!
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 3
Trời đã xế chiều nhưng nắng vẫn chói chang. Trên đường, người và xe tấp nập ngược xuôi, mặc cho hơi nóng bốc lên hầm hập. Một tuần trôi qua nhanh thật. Hôm nay đã là thứ bảy.
Chợt ngoài cửa có tiếng chú bưu tá gọi vọng vào: “Mời bác Quang ra ký nhận thư bảo đảm”. Buông vội tờ báo, ba em bước ra ngoài. Ít phút sau, ba trở vào tay cầm chiếc phong bì lớn. Ba cười thật tươi, vẻ mặt rạng rỡ lạ thường. Không nén nổi tò mò, em chạy đến bên ba và hỏi:
- Thư của ai hả ba?
Không trả lời, ba mở phong bì, lấy thư ra đọc rồi bất chợt nhấc bổng em lên, quay tít. Tiếng reo của ba vang khắp căn phòng nhỏ:
- Thành công rồi! Cha con ta thành công rồi! Bống nhà ta đã đoạt giải thưởng cuộc thi vẽ “Mùa hè của em”! Con gái của ba giỏi lắm!
Niềm vui tràn ngập, toả sáng trên gương mặt mỗi người thân trong gia đình. Ông nội em chậm rãi vuốt chòm râu bạc, từ tốn nói:
- Ông đã bảo mà! Cái Bống nhà ta có khiếu, lại say mê học vẽ. Có chí thì nên cháu ạ!
Mẹ em từ dưới bếp chạy lên, ôm em vào lòng, xuýt xoa khen:
- Bống của mẹ “cừ” thật đấy! Vượt qua được bao nhiêu bạn cùng tham gia thi vẽ. Thế là từ nay nhà ta có “một hoạ sĩ” rồi! Nhưng mẹ bảo này, “hoạ sĩ Bống” chớ có mừng quá mà phổng mũi lên nghe chưa.
Trước tin vui, em xúc động đến chảy nước mắt. Em không ngờ bức tranh của mình lại đoạt được giải thưởng. Trong tranh, em vẽ một thảm cỏ xanh, một bầu trời trong xanh với những đám mây trắng bồng bềnh, làm nền cho cô bé mặc bộ đồng phục học sinh, cổ quàng khăn đỏ, hai cánh tay giơ cao tung chú chim bồ câu trắng.
Trong thư mời ghi rõ chín giờ sáng mai, Nhà văn hoá thiếu nhi thành phố sẽ tổ chức triển lãm tranh và lễ phát phần thưởng. Ba em bảo cả nhà cùng đi cho vui. Cu Tùng cứ tíu tít chạy tới chạy lui, năn nỉ: “Chị Bống cho Tùng đi theo với nhé!”. Mẹ em mở tủ, chọn cho em bộ váy áo đẹp nhất. Không khí trong nhà rộn ràng và vui như Tết.
Người vui nhất có lẽ là ba em vì suốt mấy năm nay, ba không quản nắng mưa, đưa em đi học vẽ. Ba đã động viên em rất nhiều. Ba dành dụm từ đồng lương ít ỏi của mình để mua cho em bút lông, màu nước và giấy vẽ. Thành công của em hôm nay có không ít mồ hôi và công sức của ba. Đến một ngày nào đó, em sẽ vẽ bức chân dung của ba với vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc.
Em tự nhủ phải cố gắng thêm nhiều để mang lại niềm vui, niềm tự hào cho những người thân yêu.
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 4
Tết đến xuân về trên khắp các nẻo đường góc xóm. Mọi người trong gia đình đều háo hức chuẩn bị đồ đạc để đón Tết. Em được mẹ mua cho một chiếc áo dài mới nhưng em lại tặng chiếc áo dài ấy cho Lan - cô bạn hàng xóm có hoàn cảnh khó khăn ở bên cạnh nhà.
Những tưởng mẹ sẽ mắng em vì chiếc áo dài đó là món quà của mẹ dành cho em. Nhưng thái độ của mẹ hoàn toàn khác. Mẹ nhìn em, đôi lông mày thanh tú của mẹ nhíu lại giống như đang khó chịu điều gì. Em đứng như chôn chân ở góc tường nhìn mẹ lấm lét sợ sệt thì mẹ bỗng cười hiền dịu và tới bên em. Mẹ đưa bàn tay khô ráp, chai sạn làm việc vất vả một năm ra nắm lấy tay em. Chưa bao giờ đôi bàn tay ấy lại ấm áp như vậy, cũng chưa bao giờ mẹ lại cười tươi như hôm ấy. Mẹ nói rằng mẹ rất tự hào vì hành động của em, đúng là mẹ vất vả mới mua được bộ áo dài ấy. Và mẹ cũng biết em thích nó như thế nào nhưng em lại sẵn sàng cho đi chiếc áo dài chưa mặc một lần ấy chứng tỏ tấm lòng nhân hậu của em rất lớn. Đôi mắt mẹ lấp lánh hạnh phúc, miệng cười tươi tắn và hết lời khen ngợi rằng con mẹ đã lớn rồi. Đôi bàn tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của em, ánh mắt mẹ nhìn em trìu mến. Trong đôi mắt ấy em nhìn thấy được niềm vui của mẹ, thấy được cả sự tự hào trong đó.
Thấy mẹ hạnh phúc em cũng hạnh phúc vô cùng, em sẽ làm thật nhiều việc tốt để cho mẹ luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào về em. Hình ảnh mẹ, đôi mắt mẹ, bàn tay mẹ sẽ là động lực cho em trở thành một người tốt.
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 5
Gia đình có một vị trí vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Đối với bản thân em cũng vậy, bởi ở đó có mẹ - người mà em yêu thương nhất trên đời. Em đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ cùng mẹ. Và hình ảnh mẹ khi em làm được một việc tốt vẫn luôn in đậm trong tâm trí em.
Thời gian không lâu trước đây, em đã làm được một việc tốt. Việc làm không lớn nhưng lại có ý nghĩa vô cùng quan trọng với em. Trên con đường làng quen thuộc về nhà, em vô tình nhặt được một chiếc ví đánh rơi bên vệ đường. Trời nóng như đổ lửa, nhìn xung quanh lại không có ai, em nhớ lời mẹ dặn nhặt được của rơi phải trả cho người khác, không được tham lam nên loay hoay đưa đến chỗ các chú công an. Làm thủ tục và để lại họ tên xong, em vội vã đạp xe về nhà. Đã quá trưa, mẹ ở nhà sẽ chờ cơm và lo lắng. Bởi vì vừa làm một việc có ích, em cảm thấy lòng mình khoan khoái hơn, cái nắng nóng của mùa hè cũng dịu đi trong gió lộng.
Cánh cổng sơn gỗ trắng gần ngay trước mắt, em thấy dáng mẹ thấp thoáng trước mái hiên. Anh mắt mẹ vẫn trông ngóng về phía ngõ. Mãi đến khi em dắt xe vào, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Mẹ đỡ giúp em cặp sách trên lưng, nhẹ nhàng nhắc nhở: “Trời nắng mà đi đâu về muộn thế con. Mồ hôi ướt hết cả áo rồi này. Ốm là bố lại mắng mẹ đấy nhé”. Em vâng dạ, cười hối lỗi rồi nhanh chóng thay quần áo, ăn cơm. Trên bàn ăn đầy những món ngon làm từ đôi bàn tay khéo léo của mẹ. Em vui vẻ đem việc làm trước đó kể cho mẹ nghe.
Hình ảnh mẹ sau đó vẫn vẹn nguyên trong kí ức của em. Ngay khi em vừa dứt lời, em thấy đôi bàn tay đang gắp thức ăn của mẹ khựng lại. Trên khuôn mặt trái xoan thân thuộc như bừng sáng lên. Đôi mắt của mẹ ánh lên vẻ tự hào. Mẹ còn nở một nụ cười. Nụ cười ấy tươi tắn và chứa đựng cả niềm tự hào của mẹ. Bao nhiêu vất vả, lo toan cho cuộc sống bộn bề thường ngày giây phút đó dường như tan biến hết chỉ còn lại nụ cười và niềm vui tỏa sáng. Mẹ ân cần gắp cho em thêm thức ăn, giọng nói vui vẻ hơn hẳn: “Con gái mẹ ngoan lắm. Như vậy mới là đứa trẻ tốt. Bố mẹ luôn hy vọng con trưởng thành tốt đẹp như thế. Mẹ rất vui vì con đã làm như vậy”. Được mẹ khích lệ, động viên, em chợt thấy việc làm nhỏ bé của mình ý nghĩa hơn gấp nhiều lần. Cả bữa cơm hai mẹ con không ngớt lời qua lại. Mẹ tận tình giảng cho em nhiều bài học làm người hơn bằng tất cả tình yêu và những năm tháng đã qua của mẹ. Em chăm chú lắng nghe và ghi nhớ. Lòng thầm mong sớm tìm được người chủ của chiếc ví.
Tối hôm ấy, chủ nhân chiếc ví tìm đến nhà em để cảm ơn khiến gia đình em càng thêm niềm vui. Người làm rơi ví là một cô công nhân trên đường đưa con trai đi khám bệnh. Mẹ trò chuyện với cô ấy một lúc lâu mới tạm biệt. Em thấy hình như mẹ còn vui hơn trước. Mẹ bất ngờ ôm em vào lòng, xoa mái tóc dài của em. Em vẫn nhớ như in lời nói mẹ thì thầm lúc ấy. Mẹ nói “Cảm ơn con, cảm ơn con gái vì con đã trưởng thành như vậy. Con là niềm tự hào của bố mẹ. Mẹ yêu con”. Vòng tay mẹ thêm chặt hơn, yêu thương ngọt ngào thấm dần vào trong tim. Mẹ thực sự là hình ảnh đẹp nhất.
Mẹ gọi điện cho bố và khoe với bố thành tích của em. Suốt cuộc điện thoại, nụ cười luôn nở trên đôi môi mẹ. Em chống cằm nhìn theo, khóe môi cũng bất giác treo lên một nụ cười. Thì ra mình có thể đem đến niềm vui cho bố mẹ như vậy, dù cho chỉ là một hành động nhỏ xíu trong cuộc sống này.
Em vẫn luôn nhớ đến hình ảnh của mẹ khi đó. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập, làm thêm được nhiều việc tốt để khiến mẹ vui lòng.
Tả hình ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt - Mẫu 6
Trong cuộc đời của mỗi người, chắc chắn đã từng một lần làm được việc tốt. Em cũng vậy. Sau kì nghỉ Tết nguyên đán, trường em lại tổ chức quyên góp để ủng hộ các bạn học sinh nghèo.
Theo như lời cô tổng phụ trách thì mỗi bạn học sinh trong trường có thể đóng góp bằng hai cách. Một là, bằng những đồ vật cụ thể như quần áo cũ, cặp sách cũ, đồ dùng học tập… Hai là, bằng số tiền nho nhỏ được rút ra từ số tiền mừng tuổi của mỗi người. Năm nào, trường em cũng được sự đóng góp nhiệt tình từ các bạn học sinh.
Đối với riêng em, em thích ủng hộ bằng những đồ vật cụ thể. Chính vì vậy, em đã chuẩn bị rất nhiều “món quà” tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng tấm lòng của em. Em đã trích một số tiền nho nhỏ đề mua những món đồ dùng học tập như: bút chì, thước kẻ và tẩy... Ngoài ra, em cũng thu gom một số bộ quần áo mà mình không mặc nữa nhưng vẫn còn rất mới, giặt sạch sẽ và gấp gọn gàng. Khi thấy em cặm cụi tự mình chuẩn bị những món quà ấy, mẹ đã mỉm cười nhìn em. Đôi mắt mẹ ánh lên niềm vui sướng tự hào. Mẹ đã ôm em vào lòng rồi dịu dàng nói rằng: “Con gái của mẹ ngoan lắm!”. Em nhìn thấy được sự hạnh phúc trên khuôn mặt. Điều đó cũng khiến em rất vui.
Sau đó, tất cả những món quà ấy đều được em cho vào túi cẩn thận và đem đến trường nộp lại cho cô giáo. Mẹ cũng đã giúp em sắp xếp gọn gàng đồ đạc. Hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Em kể cho mẹ nghe về công việc học tập ở lớp. Nghe thấy giọng của mẹ là em biết rằng chắc chắn mẹ đang rất vui. Em hy vọng rằng những món quà này sẽ giúp đỡ phần nào cho các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắn hẳn, nhờ những món quà nhỏ đó mà các bạn nhỏ đó có thể tiếp tục học tập như em và thực hiện được ước mơ của mình. Trong tương lai, các bạn sẽ trở thành những người có ích cho xã hội.
Sáng hôm sau, mẹ đưa em đến trường. Vừa đi hai mẹ con vừa trò chuyện rất vui vẻ về những món đồ mà em đã đem ủng hộ. Mẹ đã khen em thực sự là một cô bé có tấm lòng nhân ái. Mẹ còn nói rằng bố mẹ hy vọng trong tương lai, em vẫn luôn giữ được tấm lòng lương thiện như vậy.
Em cảm thấy rằng việc tốt mà mình đã làm khiến cho bố mẹ rất vui. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm được nhiều những công việc có ích cho cuộc sống hơn nữa.