Đoạn văn cảm nhận về một nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng (5 mẫu) Những đoạn văn lớp 9 hay nhất
Viết đoạn văn cảm nhận về một nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng gồm 5 mẫu hay nhất, giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới, viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật Giôn-xi, cụ Bơ-men và Xiu thật hay.
Mỗi nhân vật tỏng chuyện Chiếc lá cuối cùng đều để lại cho các em những ấn tượng sâu đậm, khó phai. Nào hãy chọn nhân vật mình yêu thích để viết đoạn văn cảm nhận thật hay nhé. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để có thêm nhiều ý tưởng mới.
Đoạn văn cảm nhận về một nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng
Đoạn văn cảm nhận về nhân vật Giôn-xi
Mẫu 1
Truyện “Chiếc lá cuối cùng” của O. Hen-ri đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng, đặc biệt là nhân vật Giôn-xi. Cô vốn là một người họa sĩ tài năng, giàu khát vọng. Nhưng vì căn bệnh sưng phổi quái ác, mà Giôn-xi đã mất đi niềm tin vào cuộc sống. Cô thường ngồi trên giường, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào trên vách tường gạch đối diện cửa sổ. Và cho rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống thì mình sẽ chết. Điều đó cho thấy một tinh thần suy sụp trước bệnh tật, cũng như sự chờ đợi cái chết. Nhưng rồi khi nhìn thấy chiếc lá vẫn còn đó sau trận mưa vùi dập hôm qua. Giôn-xi dường như đã bừng tỉnh. Cô tự cảm thấy mình một con bé hư, chịu ăn cháo và uống sữa pha chút rượu vang đỏ và muốn ngồi dậy xem Xiu nấu nướng. Cô còn nói với Xiu, người bạn cùng phòng về mong muốn được vẽ vịnh Na-plơ. Tất cả đã cho thấy Giôn-xi hoàn toàn thoát khỏi tuyệt vọng, bệnh tật và có hy vọng vào cuộc sống. Chiếc lá đã giúp Giôn-xi lấy lại được tinh thần tiếp tục sống. Qua nhân vật Giôn-xi, nhà văn muốn gửi gắm đến bạn đọc về sức mạnh của niềm tin, nghị lực trong cuộc sống. Truyện đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc.
Mẫu 2
Giôn xi là một cô họa sĩ trẻ tài năng giàu ước mơ và khao khát. Nhưng đáng buồn thay, cô lại mắc căn bệnh viêm phổi mãn tính - một căn bệnh mà trong thời kỳ đó người ta không thể nào chữa trị. Giôn-xi cũng nghèo khổ, và cô mất niềm tin ở tương lai. Cô đã buông xuôi cuộc đời mình cho số phận,phó mặc đời mình theo chiếc lá thường xuân và nghĩ rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống cũng là lúc cô rời xa cõi đời.Năm đó là một năm mùa đông vô cùng khắc nghiệt Giôn -xi đang chờ đón cái chết của mình, thì cô bỗng tìm thấy niềm tin. Chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân mãi không rụng xuống nó kiên cường chống chọi lại cả một mùa đông rét mướt. chiếc lá ấy khiến cho Giôn -xi cũng trở nên kiên cường, cô bắt đầu có niềm tin trở lại cô nghĩ chắc chắn mình có thể sống sót, mình sẽ khỏe mạnh trở lại. Chính niềm tin đó đã giúp Giôn – xi vượt qua bệnh tật. Nghị lực sống của cô gái trẻ cùng câu chuyện đầy cảm động ẩn sau chiếc lá của cụ Bơ men đã gieo vào lòng bạn đọc ngọn lửa ấm áp của tình yêu thương, cho ta thấy được khát vọng sống và tình người tốt đẹp vẫn còn hiện hữu ngay trên cõi đời này.
Mẫu 3
Trong truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng”, em cảm thấy ấn tượng nhất với nhân vật Giôn-xi. Cô là một họa sĩ trẻ tài năng với nhiều ước mơ và khát vọng. Nhưng cô lại mắc căn bệnh sưng phổi, khó lòng chữa trị được trong thời đại đó. Nghèo khổ, bệnh tật khiến cô mất đi niềm tin vào tương lai. Cô đã buông xuôi cuộc đời mình cho số phận. Cô thường ngồi trên giường, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào trên vách tường gạch đối diện cửa sổ. Giôn-xi cho rằng khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống, cũng là lúc cái chết đến với cô, mặc cho người bạn của mình có động viên, khuyên nhủ thế nào. Nhưng rồi, sau một đêm mưa bão, chiếc lá vẫn còn đó. Điều đó khiến cô bắt đầu có niềm tin trở lại. Chính niềm tin đó đã giúp Giôn-xi vượt qua bệnh tật. Nghị lực sống của cô gái trẻ cùng câu chuyện đầy cảm động ẩn sau chiếc lá của cụ Bơ-men đã khiến người đọc cảm thấy xúc động. Từ đó, chúng ta cũng thấy được rằng khát vọng sống và tình người tốt đẹp vẫn còn hiện hữu ngay trên cõi đời này.
Đoạn văn cảm nhận về nhân vật cụ Bơ-men
Sau khi học xong văn bản “Chiếc lá cuối cùng” của nhà văn người Mĩ - O.Hen-ri, hình ảnh cụ Bơ - men với “kiệt tác đời mình” cứ đọng mãi trong lòng người đọc về những giá trị nhân văn hết sức cao đẹp. Cụ là một họa sĩ nghèo, tuổi đã già, sống một mình ở tầng dưới chung căn hộ với hai cô họa sĩ trẻ: Xiu và Giôn xi. Cả một đời làm nghệ thuật, cụ khát khao có bằng được một kiệt tác của riêng mình. Nhưng cái nghèo thì mãi vậy, thời gian lại nhanh chóng trôi qua, hoài bão của cụ vẫn chưa thực hiện được. Vốn đầy lòng thương người nên cụ Bơ - men vô cùng lo lắng khi biết bệnh tình của Giôn - xi. Cụ vừa lo sợ vừa tức giận với cái suy nghĩ vẩn vơ, tuyệt vọng của cô họa sĩ trẻ khi cô cố gắng cuộc sống còn lại của mình với chiếc lá cuối cùng bên ngoài cửa sổ kia. Cụ nhìn từng chiếc lá thường xuân cứ rụng dần theo mùa đông và chỉ còn một chiếc trơ trọi trên cành, cụ lặng lẽ âm thầm thực hiện một công việc. Tối hôm ấy, thời tiết thật khắc nghiệt, gió mưa dữ dội, bằng tình thương, bằng tài năng, cụ đã vượt qua tất cả để hoàn thành tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng”. Chính vì nó mà Giôn - xi đã hồi sinh trở lại, giúp cô thoát khỏi suy nghĩ muốn tìm đến cái chết và cô đã lạc quan yêu đời, khao khát sự sống trở lại. Nhưng người đọc càng nghẹn ngào khi biết rằng sau đêm ấy, cụ Bơ - men đã mắc bệnh viêm phổi rất nặng và qua đời ngay sau đó vài ngày. Nhân vật cụ Bơ - men thật đẹp, thật cao cả, là một nghệ sĩ chân chính, giàu tài năng. Cụ chỉ xuất hiện một chút ở đầu, giữa câu chuyện và thông qua lời kể của Xiu nhưng chính “kiệt tác” của cụ đã giúp cho người đọc cảm thấy tình người ấm áp: Sống và yêu thương!
Đoạn văn cảm nhận về nhân vật Xiu
Đọc lại lần nữa tác phẩm Chiếc lá cuối cùng em đã hiểu rõ hơn về nhân vật Xiu, càng thêm xúc động trước tình bạn cao quý của cô với Giôn-xi, về tình người ấm áp hiếm hoi trong xã hội ấy. Chính vì chung sở thích, cùng với sự yêu nghề đã gắn hai cô thành một đôi bạn thân thiết. Họ thuê chung phòng và làm bạn với nhau. Nhưng trở ngại lớn nhất đã xảy ra, Giôn-xi bị ốm, cô mắc căn bệnh viêm phổi mãn tính, căn bệnh mà lúc đó chưa có thuốc chữa trị. Giôn-xi đã không còn hy vọng về sự sống, cô còn gắn cuộc đời còn lại của mình cùng chiếc lá thường xuân cuối cùng ngoài cửa sổ rụng xuống. Trước tình trạng bệnh nặng, bế tắc cả về thể chất cũng như tinh thần của Giôn xi, Xiu vẫn tận tình chăm sóc, khuyên bảo bạn, và sau đó còn trách cứ Giôn-xi về cái ý nghĩ bi quan đó. Xiu ân cần nói: "Em thân yêu, nếu em không còn muốn nghĩ đến mình nữa thì hãy nghĩ đến chị, chị sẽ làm gì đây?” Cuối cùng chính lòng tốt và sự kiên nhẫn của Xiu đã góp phần chiến thắng những ý nghĩ bi quan của Giôn-xi. Cô đã thắng nhưng cô chưa bằng lòng với việc chợt tỉnh của Giôn-xi. Cô phải cho Giôn-xi ý thức rõ hơn nữa cái giá của sự chiến thắng này. Thật vậy, Giôn-xi cần hiểu rõ người chiến sĩ cao cả đã hi sinh, đương đầu với tử thần là cụ Bơ-men. Chị kể toàn bộ sự việc xảy ra về chiếc lá cuối cùng, đó chính là tác phẩm kiệt xuất của cụ Bơ-men: “Cụ vẽ nó vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng”. Cùng với kiệt tác của cụ Bơ - men, không thể phủ nhận được tình thương và sự chăm sóc của Xiu đã giúp Giôn – xi thắng được bệnh tật, thắng được những yếu mềm.