Bài dự thi Trang sách thay đổi đời tôi năm 2024 Cuộc thi viết “Trang sách thay đổi đời tôi” năm 2024
Bài dự thi Trang sách thay đổi đời tôi năm 2024 gồm 2 mẫu, kèm theo gợi ý viết, giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới cho bài viết của mình thêm sâu sắc. Thời gian nhận bài dự thi viết “Trang sách thay đổi đời tôi” năm 2024 đến hết ngày 6/7/2024.
Cuộc thi viết "Trang sách thay đổi đời tôi" dành cho công dân Việt Nam trong và ngoài nước, với nội dung là chia sẻ về những trang sách hay, có ý nghĩa, làm thay đổi nhận thức và cuộc sống của bản thân người dự thi. Mời các em cùng theo dõi gợi ý viết dưới đây của Download.vn:
Lưu ý: Bài viết chỉ mang tính chất tham khảo
Bài dự thi Trang sách thay đổi đời tôi năm 2024
Gợi ý viết bài dự thi Trang sách thay đổi cuộc đời tôi
- Mở bài viết có thể bắt đầu về những nội dung như sau:
- Về thực trạng đọc sách của thế hệ trẻ ngày nay: “Ngày nay việc đọc những cuốn sách trực tiếp đã và đang quá xa lạ với giới trẻ, các bạn đều dành nhiều thời gian cho việc sử dụng laptop, điện thoại để xem tín tức và giải trí. Những thiết bị công nghệ mới lạ đó đã khiến các bạn dần rời xa những cuốn sách tri thức được nhiều tác giả dày công tâm huyết để viết nên. Việc đọc sách khác xa với đọc trên trực tuyến là sẽ đem lại cho bạn nhiều cảm xúc và góc nhìn của nhiều tác giả về một vấn đề. Những góc nhìn mới lạ ấy sẽ giúp cho bạn thay đổi bản thân và tìm kiếm được hướng đi mới cho mình. Để thấy được việc đọc sách là hữu ích tôi kể/ gửi đến mọi người một cuốn sách … đã thay đổi cuộc đời tôi”
- Về bản thân và cuốn sách mà mình muốn giới thiệu: “Bản thân tôi tự nhận thấy mình là kẻ lười nhác và mất phương hướng, tôi cũng giống như các bạn thường xuyên sử dụng những thiết bị thông minh để giải trí mà xa rời việc đọc sách, ngay cả đọc những cuốn sách trong chương trình học tập. Nhưng thật may mắn rằng tôi đã có người bạn chỉ đường và đưa tôi trở lại với việc đọc sách thú vị. Cuốn sách đầu tiên mà tôi đọc là… đã thay đổi nhiều về con người tôi.”
- Nêu những nội dung của cuốn sách mà bạn tâm đắc và phân tích những nội dung đó về ảnh hưởng tích cực đối với bạn.
Ví dụ như nội dung cuốn sách đó đã thay đổi bạn:
- Thay đổi có cách suy nghĩ và cách sống kỷ luật hơn.
- Thay đổi mục tiêu của bạn như thế nào?
- Giúp bạn hiểu con người mình ra sao?
- Bạn đã có được thành quả gì sau khi thay đổi?
- Bạn có thêm những kỹ năng gì sau khi đọc sách?
Trong quá trình phân tích nên nêu ra những câu chuyện của bản thân đã thay đổi để có sự chân thực hơn.
- Nêu những ai thì cần thiết với cuốn sách bạn giới thiệu
Bởi vì mỗi cuốn sách đều mang một ý nghĩa và nội dung khác nhau, khi bạn đưa ra được những lời khuyên đó cũng thể hiện được sự am hiểu về cuốn sách đó đến với mọi người.
- Lời khuyên và bài học cho mọi người về việc cần thiết của đọc sách
Các bạn có thể nêu vai trò, kỹ năng của việc đọc sách "Trước kia tôi vẫn luôn nghĩ rằng những thông tin tìm kiếm trên mạng sẽ dễ dàng hơn và hữu ích nhưng khi đọc sách tôi mới thấy được giá trị của những cuốn sách đem lại cho bản thân. Đọc sách đã dần thay đổi con người tôi, tôi cảm thấy việc đọc sách không chỉ nâng cao kiến thức mà còn đem lại cho tôi những kỹ năng cần thiết ứng dụng trong cuộc sống. Vì thế mọi người hãy tập luyện việc đọc sách mỗi ngày, bắt đầu bằng những trang sách nhỏ và dần bạn sẽ hứng thú với chúng. Bạn sẽ cảm nhận được những điều mà cuốn sách đem lại cho bạn trong công việc, học tập và cả đời sống."
- Lời kết: "Sách là một tài nguyên quý báu được con người tạo nên, hãy bắt tay vào việc đọc sách ngay bây giờ"
Bài dự thi Trang sách thay đổi đời tôi 2024
Từ nhỏ, em đã rất thích việc đọc sách. Mỗi quyển sách sẽ có những nội dung, ý nghĩa và giá trị riêng. Nhưng cuốn sách có ý nghĩa với em nhất vẫn là cuốn sách Hạt giống tâm hồn.
Chính xác thì quyển mà em đọc được là quyển Từ những điều bình dị thuộc tập sách Hạt giống tâm hồn. Quyển sách đó là của chị Hai mua về và đặt ở bàn nước. Chiều đó, trong lúc rảnh rỗi, em đã đọc quyển sách ấy và được mở ra cả một chân trời mới. Những câu chuyện ở trong sách vừa ngắn, lại dễ đọc. Những từ ngữ, những nhân vật, những sự kiện thật quen thuộc và thân thương đến lạ. Chúng khiến cho câu chuyện được kể bình dị đến như chuyện hổm qua, hổm rày em được thấy ở đâu đó rồi.
Chính từ những câu chuyện mộc mạc ấy, truyền cho em tình yêu và sự quý trọng đối với những thứ nhỏ bé, giản dị quanh mình. Từng mẩu truyện nhỏ khiến em biết yêu quý những điều xung quanh mình hơn, biết quý trọng những thứ mà mình đang có. Em không còn sùng bái những thứ xa xôi, luôn tìm kiếm những điều phù phiếm nữa. Trước đó, em cho rằng những thứ to lớn, xa hoa, quý hiếm thì mới là thứ có giá trị. Nhưng nhờ quyển sách này, mà em hiểu hơn về cái gọi là giá trị, là ý nghĩa của cuộc sống. Em bắt đầu tận hưởng những điều thú vị xung quanh mình. Cảm nhận được những niềm vui, sự thư giãn mà lâu nay mình đã bỏ sót.
Cuốn sách Hạt giống tâm hồn ấy đã thực sự làm thay đổi cuộc sống của em.
Bài dự thi Trang sách thay đổi đời tôi - Tôi không đi qua tôi. Để lại gì?
Ai rồi cũng một lần được đánh động và thay đổi bởi một câu nói, một thái độ ứng xử, một mẫu gương sống hay một cuốn sách khi đến đúng thời điểm… để rồi khao khát điểm tô cuộc đời bằng những gam màu tươi sáng hơn cho bản thân. Bản thân tôi cũng thế, tôi được thay đổi nhiều nhờ vào việc đọc sách. Từ nhỏ, bố mẹ đã gieo trong tôi thói quen đọc sách, mặc dù lúc đó tôi chưa ý thức được nhiều nhưng vì “cả nể” nên mỗi lần được “yêu cầu”, tôi đều cố gắng đọc cho qua. Như thế đấy, thói quen đọc sách của tôi cứ ngày càng được “nhân giống”, nó “nảy mầm” và hé nụ khi nào chẳng hay.
Tôi còn nhớ chín năm về trước, hôm đó bố đi tới bàn học và chìa ra cho tôi cuốn sách có bìa màu xanh với lời nhắn: “Bố nghĩ sẽ không phí thời gian và công sức của con đâu”. Cầm trên tay cuốn sách, tôi bị bắt mắt bởi tựa đề: Tôi không đi qua tôi. Để lại gì? của tiến sĩ tư vấn tâm lý Trần Thị Giồng, cứ thế tôi đọc ngon ơ hết cuốn sách, không sót chữ nào. Lạ thật! Thuyền cứ xa bờ, xa khơi lúc nào không hay. Nói như ngôn ngữ của nhà thơ, nhà văn Lê Đình Bảng: “Dường như càng đọc, tôi càng bị cuốn vào cơn cám dỗ ngọt ngào của chữ nghĩa văn chương, của những người mang trong mình bầu máu nóng bút nghiên. Đọc xong cuốn sách, còn nghe cảm giác tê tê ở đầu lưỡi. Biết là mê cung, biết là lặn ngòi ngoi nước, mà cũng cứ tự mua dây buộc vào mình”. Tôi cũng thế!
Có những trang sách không chỉ trau dồi về kiến thức kỹ năng hay mang đến những bài học quý giá từ các bậc vĩ nhân, uyên thâm tri thức đi trước để lại, mà còn giúp cho người đọc tự ý thức “chỉnh đốn” lại tâm tính và cả con người, có thể nói, nó tạo nên một bước ngoặt mới trong cuộc đời. Tôi không đi qua tôi. Để lại gì? đối với tôi là những trang sách như thế.
Mở đầu cuốn sách, tác giả đã đưa ra bài thơ không đề của nhạc sĩ Văn Cao:
Con thuyền đi qua,
Để lại sóng
Đoàn tàu đi qua,
Để lại tiếng
Đoàn người đi qua,
Để lại bóng
Tôi không đi qua tôi.
Để lại gì?
Đúng như thế, ở đời, mỗi sự vật trước khi trở về với mẹ thiên nhiên, về với vạch xuất phát của nó, luôn để lại một dấu ấn kỷ niệm để chứng tỏ nó đã từng tồn tại trên đời. Con người cũng thế, tôi và bạn được sinh ra, đặc biệt được ở trong một hữu thể thiêng liêng nhất mà Tạo Hóa ban tặng, thì cũng hãy dằn lòng đừng đánh mất cuộc sống quý giá tươi đẹp ấy mà không làm gì để ghi lại dấu ấn của mình. Con người không chỉ đi qua cuộc đời như con thuyền đủ để lại sóng, như con tàu đủ để lại tiếng, hay như đoàn người chỉ để lại bóng mà thôi. Nhưng đi qua chính bản thân là để lắng nghe, cảm nhận, đánh giá, sàng lọc, rung cảm, vật vã với chính mình mới mong để lại cho đời một chút tinh chất được chắt lọc qua những giá trị sống.
Để đi qua được tôi, tác giả mời tôi tự trả lời cho những câu hỏi hướng về chiều kích nội tâm:
Tôi là ai? Tôi là gì?
Tôi như thế nào trong mắt tôi và người khác?
Bộ mặt nào tôi đang mang?
Tôi có dám “liều” là mình không? Dám chân thật thể hiện chính mình và vượt qua nó? Có chân nhận điểm tích cực và can đảm đón nhận những gì đang hạn chế nơi mình không?…
Đó là những câu hỏi khó. Để trả lời được, tôi cần nghiêm túc, hết lòng tìm kiếm và kiên nhẫn để có cái nhìn xuyên suốt, tránh nhìn nhầm hay lệch lạc. Càng lật giở những trang tiếp theo, tôi bị nhột vì cứ ngỡ như tác giả đã biết rõ quá khứ với những điểm yếu tồn tại trong tôi, để rồi vạch cho tôi định hướng sống tốt hơn với một tư duy tích cực, một thái độ sống đúng, một tâm lý ổn định cân bằng, và một cảm xúc biết hài hòa.
Trước đây tôi không dám cởi mở với người khác chỉ vì sợ họ thấy những khiếm khuyết của tôi, lúc nào tôi cũng phải đóng kịch với một mặt nạ khác để che mắt đời. Tôi nhút nhát, không dám “liều” với những dự phóng cho tương lai, dù tôi nắm chắc điều đó rất tốt, nhưng chỉ vì tự ti về bản thân, về kiến thức còn rất “sơ đẳng”, thêm vào đó tôi không “cam tâm” đón nhận căn bệnh tử thần mà tôi đang mang trong mình… Tắt một lời là tôi không biết mình, không dám sống là chính mình. Tôi tự cho phép mình ngủ mê trên những gì là bằng phẳng, nhìn mình cách tiêu cực và chìm đắm trong sự mặc cảm, vì thế tôi dễ suy diễn, so sánh với người này, kẻ kia để rồi cuối cùng tự cho mình là người thất bại, thua cuộc. Đặc biệt khi căn bệnh ung thư máu xảy đến, tôi có thái độ bi quan. Lòng tôi nặng trĩu với nỗi ưu tư sầu muộn, chán ghét mọi thứ xung quanh mình, thậm chí tôi có ác cảm với những người khỏe mạnh và thành công. Tệ hơn đã có lúc tôi cho rằng Tạo Hóa cũng đang quay lưng với tôi, đang cố loại tôi ra khỏi danh sách của Ngài. Tôi đã từng như thế đấy!
Vậy mà càng đọc từng trang của cuốn sách, tôi được tiến sĩ tư vấn tâm lý Trần Thị Giồng khích lệ, hay đúng hơn, tác giả đã tặng tôi một tấm vé trên chuyến tàu trở về, để tôi có cơ hội được lật lại trang sách thời gian nhuốm màu của cái tôi tiêu cực, gột rửa hết những bụi bặm trong lối tư duy với những bế tắc. Tác giả đã khéo léo nhắn gửi tôi với những câu văn đậm chất nội tâm sâu lắng nhưng để lại tiếng vang của một sự thay đổi tột bậc.
“Tôi là tôi, tôi không phải là ai khác, chỉ có thế thôi!” Dòng chữ ấy giúp tôi hiểu được giá trị thật về cái tôi của bản thân, giúp tôi dám sống thật với mình hơn, và không bị môi trường chung quanh chi phối cách nhìn về “cái tôi” của mình.
Cũng như thế, tác giả nhắc tôi: “Khi đối diện với chính mình, chắc không ai tránh được những đau buồn tê tái, những tâm can nhức nhối giằng co… Nhưng có buồn đau chúng ta mới nhận được hạnh phúc trong đời, có bóng tối thì mới quý ánh sáng. Có khổ đau và mất đi chúng ta mới biết trân trọng cái mình đang là…” Chính những lời này đã giúp tôi sống lạc quan hơn, biết trân quý sức khỏe, thời gian của Tạo Hóa ban tặng để tiếp tục mơ và thực hiện với sự cố gắng nỗ lực mỗi ngày. Có lẽ, nhờ như thế mà căn bệnh ung thư máu trong tôi cũng đang từng ngày có sự tiến triển theo chiều hướng tích cực hơn, đến nỗi bác sĩ cũng “không thể hiểu nổi” khi tôi vẫn làm việc hằng ngày trên máy tính, vẫn tham gia các buổi thiện nguyện, vẫn hăng say đến tại các bệnh viện để chỉ “nắm tay” hay những cái ôm sẻ chia với các bệnh nhân, trong khi “các bạn cùng phòng” của tôi đang phải vật vã chống chọi trên giường bệnh.
Cho đến bây giờ, tôi chưa bao giờ thấy phí thời gian mà tôi đã dành cho việc đọc những trang sách này, cho dù có những trang tôi chẳng nhớ gì về nội dung của nó, bởi vì tôi đồng ý với nhận định của Tam Mao:“Những cuốn sách bạn từng đọc, cho dù bạn không còn nhớ nữa thì nó vẫn tồn tại nguyên vẹn trong cách nói chuyện, trong phong thái ứng xử của bạn, trong tấm lòng rộng lượng không tính toán và ở đáy sâu tâm hồn”.
Tôi không đi qua tôi. Để lại gì? đã mang đến cho tôi như thế! Còn bạn, tại sao bạn không thử?