Văn mẫu lớp 9: Đoạn văn cảm nhận nhân vật Vũ Nương (4 mẫu) Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ
TOP 4 Đoạn văn cảm nhận nhân vật Vũ Nương hay nhất, giúp các em học sinh lớp 9 thấy rõ những nỗi bất hạnh mà nhân vật chính trong Chuyện người con gái Nam Xương phải hứng chịu.
Hình ảnh Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam Xương đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi người. Vũ Nương mang vẻ đẹp, phẩm chất đáng quý của người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa. Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để có thêm nhiều ý tưởng mới:
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về nhân vật Vũ Nương
Đoạn văn cảm nhận nhân vật Vũ Nương - Mẫu 1
Qua tác phẩm Người con gái Nam Xương, Vũ Nương hiện nên là một phụ nữ đảm đang, giàu tình thương. Chưa vun vén được với chồng bao lâu thì phải xa cách vì chồng ra trận. Được một thời gian thì nàng sinh ra một đứa con trai đặt tên là Đản. Vừa phụng dưỡng mẹ già, vừa chăm sóc nuôi dạy con thơ, lại đơn côi gối chiếc nhưng nàng vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của một người con dâu tốt. Tới khi mẹ chồng già yếu, ốm đau, nàng "hết sức thuốc thang", "ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn". Lúc mẹ chồng qua đời, nàng đã "hết lời thương xót", việc ma chay tế lễ được lo liệu, tổ chức rất chu đáo "như đối với cha mẹ đẻ mình". Chỉ bấy nhiêu đấy thôi, ta đã thấy trong Vũ Nương cùng xuất hiện ba phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ: nàng dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang thủy chung, người mẹ hiền đôn hậu. Đó là hình ảnh người phụ nữ lí tưởng trong xã hội phong kiến ngày xưa.
Đoạn văn cảm nhận nhân vật Vũ Nương - Mẫu 2
Vũ Nương là một phụ nữ đảm đang, giàu tình thương. Chồng ra trận mới được một tuần thì nàng sinh ra một đứa con trai đặt tên là Đản. Mẹ chồng già yếu, ốm đau, nàng "hết sức thuốc thang", "ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn". Vừa phụng dưỡng mẹ già, vừa chăm sóc nuôi dạy con thơ. Lúc mẹ chồng qua đời, nàng đã "hết lời thương xót", việc ma chay tế lễ được lo liệu, tổ chức rất chu đáo "như đối với cha mẹ đẻ mình". Qua đó, ta thấy trong Vũ Nương cùng xuất hiện 3 con người tốt đẹp: nàng dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang thủy chung, người mẹ hiền đôn hậu. Đó là hình ảnh người phụ nữ lí tưởng trong xã hội phong kiến ngày xưa.
Đoạn văn cảm nhận nhân vật Vũ Nương - Mẫu 3
Vũ Nương là người con gái đức hạnh, mẫu mực nên nàng luôn biết gìn giữ hạnh phúc gia đình. Tuy chồng xa nhà đầu quân đi lính nhưng nàng luôn làm tròn bổn phận dâu con. Trở thành trụ cột của cả nhà, bàn tay nàng một mình nuôi bé Đản lớn khôn, chăm sóc mẹ chồng tới nơi tới chốn. Với đứa con nàng dành hết tình yêu cho nó và hành động chỉ bóng mình trên vách bảo cha Đản cũng vì nàng muốn dỗ dành con khỏi khóc. Với mẹ chồng, vì mong mỏi nhớ thương con trai nên không may bà đã lâm bệnh. Có thể nói đây là cơ hội để chứng tỏ và thể hiện phẩm chất đáng quý trong con người Vũ Nương. Nàng đã luôn lo lắng thuốc thang, tận tình, chu đáo mong mẹ sớm khỏi bệnh. Những lời nói an ủi, động viên mẹ cũng đều xuất phát trong sâu trái tim đứa con dâu. Đến lúc bà qua đời, nàng đau xót vô cùng, lo ma chay tế lễ như cha mẹ đẻ mình vậy. Và sự ngoan ngoãn, nết na của nàng cũng được ngợi ca qua lời mẹ dặn trước khi lâm chung: Xanh kia quyết chẳng phụ con.... Từ đây cho thấy ranh giới mẹ chồng nàng dâu đã không còn tồn tại trong gia đình nàng. Như vậy Vũ Nương thật sự xứng đáng là người mẹ hiền, dâu hiếu thảo.
Đoạn văn cảm nhận nhân vật Vũ Nương - Mẫu 4
Nhân vật Vũ Nương là một người hội tụ nhiều phẩm chất tốt đẹp nhưng lại có số phận đáng thương khiến người đọc không khỏi thương xót. Nàng có tư dung tốt đẹp, làm say lòng người. Nổi bật hơn cả chính là những phẩm chất tâm hồn đáng quý của Vũ Nương. Nàng rất yêu chồng, thủy chung với chồng và luôn ý thức gìn giữ hạnh phúc gia đình. Khi tiễn chồng đi lính, Vũ Nương đã dặn dò chồng biết bao lời tình nghĩa đằm thắm. Trong mối quan hệ với mẹ chồng – nàng dâu, Vũ Nương đã khiến mẹ chồng yêu thương, cảm động bằng tấm lòng hiếu thảo chân thành. Với con cái, Vũ Nương quả thực là một người mẹ hiền. Với mong muốn con trai được cảm nhận tình cha nên đã chỉ cái bóng trên tường và bảo rằng đó là cha Đản. Bi kịch xảy đến với nàng khi Trương Sinh hồ đồ nghi oan nàng thất tiết. Ngay trong những giờ phút đau đớn nhất, Vũ Nương vẫn giàu lòng tự trọng và không chút oán trách, chỉ trích chồng. Ngày hiện về ở bến Hoàng Giang, Vũ Nương được minh oan nhưng nàng vĩnh viễn không trở lại với dương gian được nữa. Số phận của nàng là tiêu biểu cho cuộc đời của nhiều phụ nữ trong xã hội phong kiến hà khắc.