Tập làm văn lớp 5: Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em Dàn ý & 16 bài văn tả cảnh lớp 5
TOP 16 bài văn Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em hay nhất, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều thông tin bổ ích, làm nổi bật lên vẻ đẹp lúc mặt trời mọc để bài văn tả cảnh thêm sinh động.
Cảnh mặt trời mọc đẹp thơ mộng đã đi vào biết bao tác phẩm văn thơ. Với 16 bài văn tả cảnh mặt trời mọc dưới đây sẽ giúp các em hình dung được vẻ đẹp bình dị nhưng cũng không kém phần lãng mạn của khung cảnh này để ngày càng học tốt phân môn Tập làm văn lớp 5.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
- Dàn ý Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương ngắn gọn
- Tả cảnh mặt trời mọc hay nhất
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 1
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 2
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 3
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 4
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 5
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 6
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 7
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 8
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 9
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 10
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 11
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 12
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 13
- Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 14
Dàn ý Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
1. Mở Bài
- Giới thiệu khái quát về quê hương và cảnh mặt trời mọc ở nơi đây
2. Thân Bài
a. Tả khái quát về khung cảnh quê hương khi mặt trời chưa mọc
- Màn sương đêm vẫn còn bủa vây quanh xóm làng
- Trời chưa sáng hẳn
- Một số ngôi nhà đã bắt đầu đỏ điện, khói bếp tỏa ra trên những mái nhà
- Yên tĩnh, chỉ thoáng nghe tiếng chim tỉnh giấc và lác đác tiếng gà gáy sớm
b. Tả cảnh mặt trời mọc
- Thiên nhiên:
- Bầu trời sáng dần lên
- Mặt trời từ từ nhô lên sau đám mây dày đặc
- Từng đàn chim bay đi kiếm ăn trên nền trời xanh
- Cây cối, hoa lá thức giấc đón ánh bình minh, chào đón ngày mới
- Chim chóc hót líu lo trên cành cây cao
- Từng đàn trâu, đàn bò đi ra đồng
- Con người
- Mọi người ra đồng làm việc
- Những cô cậu học trò vừa đi học vừa ríu rít chuyện trò rất vui vẻ
3. Kết bài
- Cảm nghĩ của bản thân khi được chứng kiến cảnh mặt trời mọc trên quê hương của mình
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương ngắn gọn
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hoà mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững ln hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hoà trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một hoạ sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhoà.
Tả cảnh mặt trời mọc hay nhất
Em sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Sa Pa yêu dấu. Em luôn có cảm giác bình yên lạ thường khi ngắm cảnh bình minh trên quê hương mỗi khi thức dậy. Đó dường như là niềm vui, là nguồn năng lượng để em học tập mỗi ngày.
Sáng sớm, khi mọi nhà vẫn đang cuộn tròn trong chăn với giấc ngủ ấm áp. Ngoài trời dày đặc những màn sương se lạnh của buổi sớm mùa thu. Bên bếp lửa tối om, chú mèo lười vẫn nằm lim dim đôi mắt. Như mọi ngày, chú nhà trống vỗ mạnh đôi cánh nhảy lên đống rơm và gáy vang: “Ò ... ó ... o”. Tiếng gáy vang vọng ấy đã đánh thức ông mặt trời. Từ sau núi mặt trời ửng hồng đang từ từ nhô ra. Màn sương lạnh lẽo bắt đầu tan dần. Từ trong chăn ấm, người mẹ thức dậy đến bên bếp nhóm lửa và đi gánh nước suối.
Phía đằng đông bắt đầu xuất hiện những tia sáng phơn phớt hồng hình dẻ quạt. Mặt trời chiếu rọi xuống những giọt sương long lanh vẫn còn đọng trên lá khiến chúng càng lung lung linh hơn. Trong ánh nắng nắng ban mai, khung cảnh đất trời dần dần bừng sáng và ấm áp lên. Em cảm nhận được hơi ấm từ những tia nắng ấy, dường như chúng như muốn nô đùa cùng em. Từ các mái nhà của người dân trong bản làng những là khói bếp bay lên nghi ngút. Chúng bay cao, cao mãi như muốn hòa mình vào những đám mây đang trôi bồng bềnh trên bầu trời. Em thích nhất cảm giác được tận hưởng không khí buổi sớm. Mùi khói bếp buổi sớm sao mà ấm áp, mùi cỏ cây sao thật dịu nhẹ.
Cảnh vật hiện lên tràn đầy sức sống khi mặt trời nhô cao. Những ngọn núi xanh biếc hiện lên vút tầm mắt. Còn gì có thể đẹp những thửa ruộng bậc thang quê em, chúng uốn lượn như ôm ấp lấy từng quả đồi. Những bông lúa vàng ươm, sai trĩu nằm đung đưa trong ánh nắng sớm. Một hình ảnh thật ấm áp.
Từ ngoài đường vọng lại tiếng gọi nhau í ới của mọi người đi làm đồng. Xen vào đó là những âm thanh bàn tán xôn xao của các bác,các thím rủ nhau đi chợ. Tiếng trẻ con nô đùa ngoài đường khiến không khí càng trở nên vui nhộn hơn.
Em yêu quê hương em, yêu những cảnh bình yên, nhẹ nhàng vào mỗi buổi sáng sớm. Có lẽ dù có đi đâu xa thì những âm thanh, hình ảnh, mùi hương ấy vẫn sẽ in sâu trong tâm trí em.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 1
Quê hương em là một ngôi làng nhỏ, nằm ở sát vùng rừng núi. Tuy nơi đây không phồn hoa, náo nhiệt như thành phố, nhưng nó vẫn mang trong mình vẻ đẹp hấp dẫn khó mà bỏ qua được. Đặc biệt là những buổi bình minh của mùa hạ. Mà dù qua bao lâu, em cũng không thể quên được khung cảnh ấy.
Sáng hôm đó, chừng hơn năm giờ sáng, em cùng gia đình bước xuống xe khách, đặt chân xuống quê hương yêu dấu. Lúc ấy, trời vẫn còn tối, cảnh vật hiện lên mờ nhòa dưới ánh sáng nhòe nhoẹt, chẳng biết là ánh trăng hay mặt trời. Không khí mát lạnh, vất vưởng chút hàn se của đêm khuya. Nhưng tất cả cũng chỉ là thoáng chốc. Chỉ loay hoay một láy dỡ đồ xuống xe, mà trời đã nhập nhoạng tảng sáng. Lúc này, đường nét cảnh vật dần dần hiện ra trước mắt em. Phía xa xa, là cánh rừng, cắt lên nền trời những đường đen không rõ dáng. Thấp thoáng, những tàu dừa rung rinh theo gió sớm, tựa như bầy quạ khổng lồ đang rũ mình thức dậy sau giấc ngủ dài. Những ngôi nhà nhỏ lẩn khuất sau mấy tán lá, nằm im lìm, say sưa. Tất cả đều đang chìm trong giấc mộng. Những cơn gió mát, như kẻ độc hành, lãng đãng se qua mặt sông, qua nhành cỏ, qua nụ hoa, cuốn theo biết bao là hương thơm, là hơi mát. Em sung sướng dang tay để tận hưởng tất cả - những thứ thật là xa xỉ và hiếm hoi đối với thành phố chật chội.
Chẳng mấy chốc, trời hửng sáng rõ ràng. Theo tiếng gà gáy rền rĩ, văng vẳng khắp làng. Ông mặt trời dần chuyển tỉnh. Tựa như ngại bác thức dậy chậm quá, cả mấy chú gà đồng thanh hòa vang, thúc dục dồn dập. Thế là, những tia sáng vội vã rời khỏi nhà, nhảy xuống mặt đường, xuống dòng sông, xuống mái nhà. Khu rừng phía xa xa dần hiện lên với vẻ đẹp vốn có của nó. Một màu xanh mướt mắt tràn ngập sức sống. Đó là màu xanh của đồi thông - nguồn sống của dân làng. Những tàu dừa, bụi chuối cũng dần ưỡn mình hãnh diện dưới nắng mới. Tất cả như tươi mới hơn, rạng rỡ hơn với những hạt pha lê lóng lánh trên thân mình. Bầu trời hiện rõ ra trong xanh và cao vời vợi. Những đám mây như những chiếc kẹo bông lớn trôi lững lờ trên dòng sông. Bầu không khí trong lành, ngòn ngọt mùi cỏ dại, ngai ngái mùi đất thấm đẫm sương đêm. Tất cả khiến em như mê say.
Dần dần, người dân trong làng cũng lục đục thức dậy. Tiếng xoong nồi, tiếng quét sân, tiếng người gọi nhau í ới. Ồn ào theo một cách riêng biệt, khác hẳn với cái ồn ào của phố thị. Những luồng khói bếp lãng lãng bay lên cao, hòa dần vào tia sáng ngày càng rực rỡ. Thế là một ngày mới lại bắt đầu, bình dị, mộc mạc mà tuyệt đẹp.
Dù đến nay đã hơn hai năm em chưa được ngắm nhìn lại vẻ đẹp buổi bình minh trên quê hương. Nhưng em vẫn nhớ nó rõ lắm. Bởi, đó không chỉ là một cảnh đẹp, mà là nơi lưu giữ những tình cảm, kí ức đẹp đẽ nhất của em.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 2
Khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong ngày với em có lẽ là bình minh ló rạng trên quê hương. Bình minh trên quê em đẹp lắm. Đẹp đến ấn tượng, khắc ghi.
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nên bình minh trên quê hương hay chính là bình minh của thành phố Nam Định. Sáng nào cũng thế, em thức dậy từ 4 rưỡi sáng lên sân thượng tập thể dục. Tầm này trời vẫn còn tờ mờ sáng. Bầu trời còn chưa sáng hẳn, vẫn còn khoác trên mình chiếc áo màu lam đậm điểm vài nét tối. Nhưng gần 5 giờ sáng vì là trời mùa hè nên trời lúc này đã chuyển hẳn sang màu áo xanh sáng tỏ. Từng đám mây đã bắt đầu hiện rõ từng khoảng không. Từ đằng Đông, ông Mặt trời thức giấc sau một đêm dài, vươn vai ló rạng. Nhìn từ xa mặt trời như một quả gấc chín khổng lồ đang từ từ nhô lên. Ánh sáng từ mặt trời toả ra sáng rõ cả không gian. Mới lúc nào không gian còn đang chìm trong bóng tối. Vậy mà bây giờ lại bừng sáng. Mặt trời lên thì mặt trăng lặn nhường chỗ cho ánh nắng vàng của mặt trời và mây xanh lững lờ.
Bình minh lên cũng là lúc vạn vật xung quanh bừng tỉnh giấc. Cây cối vươn mình rung rinh đón chào ánh nắng ngày mới. Trên những mặt lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm, long lanh lấp lánh dưới ánh nắng sáng. Hoa thơm khoe sắc thắm sau một buổi đêm ngủ giấc dài. Chim ca ríu rít gọi nhau cùng ca khúc hát đón chào bình minh ngày sớm.
Con người cũng thức giấc. Từ sân thượng nhìn xuống góc phố thấy rõ nhịp sống buổi sớm của mọi người. Đầu phố, những gánh hàng sáng đang sắp xếp, chuẩn bị mở cửa chào đón khách. Mùi thơm từ hàng xôi bác Tám, hàng phở bác Kim thoang thoảng trong gió. Gần đó có một nhóm các cụ già đang tập thể dục. Người đi bộ, người tập dưỡng sinh,.. Mọi người nói cười vui vẻ. Ai cũng hạnh phúc đón chào ngày mới bắt đầu. Cứ như thế nhịp sống của mọi người bắt đầu.
Bình minh trên quê hương em giản dị mà đẹp như thế. Thiên nhiên, cây cối, con người đều sung sướng, hạnh phúc đón chào bình minh. Khoảnh khắc ấy thật đẹp và đáng nhớ.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 3
Mới sáng tinh mơ, em đã nghe thấy tiếng chú gà trống gáy vang, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Đây cũng chính là lúc ông mặt trời thức dậy, cùng dân làng đón chào ngày mới hạnh phúc.
Em choàng tỉnh dậy, chạy ra sân, vươn vai, tập thể dục. Trời còn đang mờ hơi sương mà em đã thấy mùi khói bếp bay trong không khí. Cái mùi khói bếp quen thuộc chỉ có ở những làng quê Việt Nam. Dù có đi đâu cũng không thể nào quên được cái mùi rạ của quê hương. Ông mặt trời đang từ từ nhô lên từ sau rặng tre, báo hiệu cho mọi người biết một ngày mới sắp bắt đầu. Đâu đó có tiếng các bác nông dân dắt trâu, gọi nhau ra đồng làm việc. Đường làng vắng vẻ bỗng trở nên nhộn nhịp. Từng người dắt trâu cứ nối đuôi nhau cùng ra đồng làm việc, vừa đi vừa bàn tán về bộ phim vừa xem tối qua. Họ nói cười vui vẻ. Các chị thì quang gánh, cũng dắt díu nhau ra đồng.
Học sinh chúng em thì đi học muộn hơn. Khoảng 6 giờ 30 phút, đường làng vang lên tiếng í ới gọi nhau đi học. Những chiếc áo sơ mi trắng được sơ vin gọn gàng. Trên vai chúng em là những chiếc khăn quàng đỏ tung bay phấp phới. Những chị gió đùa nghịch, thổi tung mái tóc em lên. Chúng em vừa đi vừa ôn bài.
Trong khung cảnh bắt đầu vang lên tiếng máy xát gạo, máy kéo, máy cày. Ai cũng có công việc của mình, ai cũng khẩn trương, sẵn sàng bắt tay vào công việc của một ngày mới.
Khung cảnh tĩnh mịch, không khí trong lành của lúc tảng sáng đã trở nên ồn ào, đông vui. Mọi vật đều thức giấc. Ông mặt trời chiếu những tia nắng sưởi ấm mọi vật, soi sáng cho mọi người làm việc. Một ngày mới lại bắt đầu với bao niềm vui. Tất cả mọi người đều hân hoan đón chào ngày mới khi ánh nắng của ông mặt trời rọi xuống.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 4
Kỳ nghỉ hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Hà Nội. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật huy hoàng, rực rỡ biết bao.
Trời mới hửng đông, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong ngoài thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu với rộn ràng công việc. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong những màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi lùa vào mặt làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành đầy ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng với những vị La Hán. Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật kì diệu. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời dường như còn e ấp, giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt len lỏi qua những đám mây báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm thổi vi vu thoang thoảng, xua tan tàn dư của bóng đêm.
Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi. Mặt trời lên rất nhanh, tỏa muôn ngàn ánh sáng sưởi ấm cho muôn loài. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Thấp thoáng đâu đó còn một vài giọt sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa mênh mông, thẳng cánh cò bay như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Uốn lượn quanh co là dòng sông Đáy – Một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả vạn vật như tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích. Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hòa trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhòa.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 5
Hè vừa qua, em được ba mẹ cho về quê ngoại chơi. Tới bãi biển ở gần nhà ngoại, em đã được ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tảng sáng, bà đã gọi em dậy. Tiếng gà gáy trong thôn như báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ đi dạo bên bãi biển. Đêm chưa tan hẳn, làng xóm vẫn chìm trong làn sương mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm em tỉnh hẳn. Không khí trong lành chốn thôn quê khác xa với nơi thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà ngoại em ở gần cửa biển Cửa Tùng, đứng trên sân thượng là có thể nhìn bao quát cả một vùng biển rộng: Phía rạng Đông, em thấy bầu trời đang dịch chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày. Ông mặt trời dần tỉnh sau giấc ngủ say, những tia sáng hình rẻ quạt lọt qua đám mây lung linh sắc màu. Chỉ một lát sau, ông mặt trời như quả cầu lửa từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, cuốn đi tàn dư của màn đêm. Bầu trời như được đẩy lên, trong xanh và cao vời vợi. Mặt trời lên rất nhanh. Ánh nắng đã chan hòa khắp mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, vươn mình đón nắng mai. Sương đêm đọng trên các lá cây ngọn cỏ như những viên kim cương, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa phía xa kia như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, những ngọn núi in hình dưới nước biển trong xanh. Trên biển đoàn thuyền buồm đã ra khơi, mang đầy nhiệt huyết với hy vọng cùng mẻ cá nặng trĩu trở về. Tất cả đã đưa em vào thế giới cổ tích và đẹp lạ lùng. Trên con đường làng rậm rịch bước chân, em cùng bà và mẹ trở về nhà hòa trong tiếng nói cười lảnh lót của các cô, các bác và tiếng chim ca líu lo.
Cảnh mặt trời mọc ở quê em đẹp thật đấy! Đó là một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng cây bút của một hoạ sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm mãi không phai mờ về quê hương yêu dấu.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 6
Cứ mỗi năm đến kì nghỉ hè là em lại được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Gần nhà bà ngoại là một bãi biển thật là đẹp. Mỗi sáng sớm bình minh cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật huy hoàng, rực rỡ, làm cho con người có một cảm giác êm đềm, sảng khoái của một buổi sớm hè.
Trời mới tảng sáng, em đã lò dò ra khỏi giường vì háo hức đi ngắm cảnh bình minh. Tiếng gà gáy vọng ra từ phía trong thôn như báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu bắt đầu. Em theo bà và mẹ đi dạo bên bãi biển ngắm mặt trời lên. Đêm chưa tan hẳn, làng xóm vẫn như chìm trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Xa rời chốn thị thành náo nức, ồn ào về với làng quê yên tĩnh thật tuyệt vời biết bao.
Nhà ngoại em ở gần cửa biển Cửa Tùng, đứng trên sân thượng nhà bà là có thể phóng tầm mắt nhìn bao quát cả một vùng biển rộng, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Tiếng sóng biển vỗ bờ rì rào như bài ca bất tận ca ngợi vẻ đẹp, giàu có của thiên nhiên vùng biển này. Những con sóng bạc đầu nối đuôi nhau đùa giỡn tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương mang đặc trưng của biển. Từ phía xa xa mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhú dần lên. Đến lúc mặt trời nhô lên khỏi chân trời thì cũng là lúc “ông” nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, đem những tia nắng sớm mai chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi nơi. “Các cô ấy” tan chảy trên bờ cát trắng, tô hồng thêm những khuôn mặt rạng ngời đang chờ những đoàn thuyền đánh cá cập bến. Nắng vỡ òa trong gió, nâng cả bầu trời lên cao hơn, xanh hơn. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của biển cả. Dọc bờ biển, bãi cát sau một đêm uống sương mai nhuộm màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con quê hương yêu dấu nên cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã từng đi qua nơi đây. Những hạt cát như còn đang ngái ngủ bị sóng đánh thức bỗng giật mình chuyển động rồi vươn vai thức dậy dưới ánh nắng bình minh. Những hạt cát nhỏ li ti, long lanh, vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu những tia sáng kì diệu xuống vạn vật. Lúc này mặt biển lóe lên một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển.
Cảnh biển lúc này như một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ! Trong ánh sáng dịu dàng trong buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về những đoàn thuyền ra khơi. Ngoài xa xa, sóng sau khi đã vỗ bờ để về với biển cũng trở nên phẳng lặng hơn. Phải chăng sóng cũng đang chạnh lòng, buồn bã vì không còn được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng nối tiếp sau khi lan vào bờ đã ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá bắt đầu rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng thấp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn từ trên cao chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên trông như những đàn bướm đang múa lượn giữa trời xanh. Xa xa đâu đó thấp thoáng những đôi tình nhân, khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn, đang dắt tay nhau dạo trên bãi biển để tâm sự, chuyện trò và trao nhau những tình cảm thiết tha nhất của tuổi thanh xuân.
Những ngày nghỉ ở quê ngoại bên bãi biển Cửa Tùng trôi qua thật mau nhưng cảnh mặt trời mọc trên quê hương em luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí, không bao giờ em quên – Một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên. Trong mắt tôi, mỗi buổi bình minh trên biển trở nên thật hiền hòa, là một kỉ niệm đẹp của tuổi thơ em.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 7
Mỗi người chúng ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành, dẫu có đi bất cứ nơi đâu đi chăng nữa vẫn luôn có một nơi để trở về đó chính là quê hương. Và có lẽ, nếu sau này lớn lên, rời xa nơi đây em sẽ rất nhớ và đặc biệt là cảnh mặt trời mọc vào mỗi buổi sớm.
Lúc ông mặt trời còn ẩn mình sau làn mây, trời còn nhá nhem tối, em đã thức dậy. Trước lúc ông mặt trời tỏa nắng, đón chào một ngày mới, cảnh vật nơi quê hương em mới thật yên tĩnh biết bao. Từng làn sương mỏng vẫn còn e ấp đọng lại trên những cành cây, ngọn cỏ tạo thành lớp màng trông thật lạ biết bao. Trên những mái nhà, những làn khói quyện theo mùi rơm rạ phả vào trong bầu không gian rộng lớn tạo nên thứ hương vị rất đặc trưng của làng quê mỗi buổi sớm mai. Rồi chỉ một lúc sau, bầu trời phía đông chợt sáng hẳn lên. Đó cũng là lúc ông mặt trời dần dần thức dậy, nhô lên sau màn mây trắng để đón chào một ngày mới. Ánh mặt trời nhẹ dịu, tỏa sáng khắp muôn nơi, đánh thức vạn vật thức giấc để bắt đầu ngày mới. Những chú chim ríu ríu trên những cành cây cao. Xa xa, trên nền trời xanh thẳm, có những đàn chim đã rời khỏi tổ đi kiếm ăn. Những chú trâu, chú bò đang ra đồng kiếm ăn, vừa đi vừa khoan thai gặm cỏ. Thêm vào đó, ánh mặt trời soi chiếu xuống những giọt sương tạo nên thứ màu sắc lung linh như những viên ngọc trai đang phát sáng. Phía cuối làng, đâu đó nghe tiếng của các cô các bác nông dân ra đồng, vừa đi vừa nói cười vui vẻ để bắt đầu một ngày làm việc mới thật hiệu quả. Tất cả những cảnh vật ấy quyện hòa vào nhau tạo nên bức tranh cảnh mặt trời mọc thật đẹp.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật đẹp, nó gợi lên trong em niềm hân hoan, phấn khởi để bắt đầu một ngày mới với bao điều tuyệt vời. Sau này dẫu rời xa nơi đây em sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 8
Sáng nào cũng vậy mẹ em thường thức dậy rất sớm để dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả gia đình và em thường thức dậy cùng với mẹ. Và thật tuyệt biết bao khi mỗi ngày thức dậy em đều được ngắm cảnh mặt trời mọc trời quê hương yêu dấu của mình.
Lúc em và mẹ thức dậy, trời vẫn còn chưa sáng hẳn, những giọt sương đêm vẫn còn vương lại trên những cành cây xung quanh nhà. Em rất thích nghịch những hạt sương ấy, cảm giác nó thật tuyệt. Thi thoảng, tiếng chú gà trống gáy vang "ò...ó...o" báo hiệu cho mọi người biết trời đã sáng, mau mau thức dậy để bắt đầu ngày làm việc mới. Trong những ngôi nhà, ánh điện đã bắt đầu sáng và trên những mái nhà ấy, từng làn khói trắng nhẹ bay trong không trung.
Rồi trời mỗi lúc một sáng dần lên, những giọt sương đêm dần dần tan đi nhường chỗ cho ánh mặt trời ấm áp. Từ phía hừng đông, ông mặt trời to tròn đỏ rực dần dần nhô lên sau lũy tre làng. Những đám mây trắng với nhiều hình thù độc đáo theo gió nhẹ bay trên nền trời như những đám bông nhấp nhô trông thật hấp dẫn. Xa xa, trên cánh đồng lúa xanh thẳm, những bông lúa non còn thơm mùi sữa nhẹ rung rinh trong ánh mặt trời như dang rộng cánh tay mình để đón lấy những điều tinh túy, tuyệt vời nhất của đất trời. Đâu đó, tiếng những chú chim tắm nắng đang líu lo cùng nhau. Trên những nẻo đường làng, tiếng các bạn học trò đang cắp sách tới trường vừa đi vừa chuyện trò vui vẻ.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật đẹp, bởi vậy, sáng nào em cũng cố gắng thức dậy thật sớm để chiêm ngưỡng khung cảnh tuyệt vời ấy.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 9
Hôm nay, em thức dậy sớm hơn thường lệ và thật tuyệt vời biết bao khi em được ngắm cảnh mặt trời mọc nơi mảnh đất em đã sinh ra và lớn lên.
Lúc em vừa tỉnh giấc, từ trong cửa sổ nhìn ra em thấy trời vẫn chưa sáng hẳn, chỉ mới có rất ít ngôi nhà sáng ánh điện. Đâu đó, tiếng những người đi tập thể dục vừa đi vừa thì thào nói chuyện. Chú gà trống choai cất tiếng gáy vang khắp cả vùng báo hiệu với mọi người trời đã sáng mau mau thức dậy để bắt đầu một ngày mới.
Nhưng rồi, chỉ một chốc sau, bầu trời sáng hẳn lên, những đám mây trắng bồng bềnh theo làn gió mát bay đi để lại ông mặt trời đỏ ửng, tròn như chiếc mâm đang từ từ nhô lên sau dãy núi đầu làng. Ánh mặt trời nhè nhẹ dần xuyên qua những tán lá cây, đánh thức những chú chim mau mau thức dậy tắm nắng và bắt đầu sải đôi cánh của mình trên nền trời xanh thẳm. Những bông hoa cúc vàng, hoa dâm bụt, hoa cam,... cũng bừng tỉnh giấc, vội vàng khoe sắc, tỏa hương dưới ánh mặt trời. Và đặc biệt, để lại ấn tượng sâu sắc với em nhất đó chính là cánh đồng lúa đang thì con gái, xanh mơn mởn. Dưới ánh mặt trời nhẹ dịu của buổi sáng, trong làn gió mát lành, cánh đồng lúa nhẹ nhàng đung đưa, từ phía xa nhìn lại như những làn sóng biển. Thêm vào đó, ánh mặt trời chiếu vào những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá trông mới lung linh làm sao. Trên cánh đồng mơn mởn ấy, các cô các bác nông dân đang miệt mài với công việc của mình. Người cắt cỏ, người bắt sâu,... vừa làm việc vừa cười nói, chuyện trò với nhau thật vui vẻ.
Cảnh bình minh trên quê hương em thật tuyệt. Em tự nhủ với bản thân mình mỗi ngày sẽ cố gắng thức dậy thật sớm để có thể ngắm nhìn bức tranh tuyệt đẹp ấy.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 10
Đối với em khoảnh khắc mặt trời mọc lúc nào cũng thật đẹp. Nó thu hút em tới mức sáng nào em cũng cố gắng dậy thật sớm để bắt trọn khoảnh khắc ấy. Cái khoảnh khắc mà ông mặt trời bắt đầu vươn mình thức dậy.
Khi ông mặt trời ló rạng cũng là lúc màn đêm nhường chỗ cho ánh bình minh. Sáng sớm, em kéo tấm rèm cửa sổ phòng ngủ để ánh sáng có thể lọt vào. Bầu trời buổi sớm có màu hồng nhạt. Ở khuất sau dãy nhà cao tầng phía xa xa, ông mặt trời đang dần lấp ló. Xung quanh là một vừng đỏ rực. Chỉ một loáng sau mặt trời đã lên cao, cảm giác như ai đó đang treo quả bóng khổng lồ lơ lửng giữa trời. Quả cầu lửa ấy phát ra những tia nắng ban mai đầy ấm áp để đánh thức con người. Vì nhà em ở trên tầng cao của một tòa chung cư nên em có thể cảm nhận rõ cơn gió của buổi sớm. Cơn gió cùng ánh nắng mặt trời như thổi tan đi đêm đen. Bầu trời lúc này như cao hơn, trong xanh hơn. Phía ngoài ban công, những cánh hoa mẹ trồng còn đọng lại giọt sương ban mai. Chúng lấp lánh nhờ được ánh mặt trời chiếu rọi. Dưới đường phố, những đoàn xe đã bắt đầu nối đuôi nhau nhộn nhịp.
Cái nắng buổi sớm luôn làm em cảm thấy khoan khoái. Có lẽ vì vậy mà em thấy yêu hơn cảnh mặt trời mọc.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 11
Quê hương là tất cả những gì thật thân thương và gắn bó nhất. Mỗi thời khắc trên mảnh đất yêu dấu này lại mang những nét đẹp thật riêng. Với em, cảnh bình minh trên quê em thật đẹp, luôn là ấn tượng sâu sắc nhất trong tâm trí em.
Đó là một buổi sáng ngày hè, em thức dậy sớm hơn mọi ngày để có thể chiêm ngưỡng hết cảnh bình minh.Lúc này, trời vẫn còn tờ mờ sáng. Quê hương im lặng đến lạ lùng. Gió nhè nhẹ thổi, cả làng quê như vẫn còn chìm đắm trong một giấc ngủ dài. Các mẹ, các chị đã dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng. Từ những mái bếp, những làn khói bay lên quyệt với làn sương mờ ảo làm không gian trở nên thơ mộng, huyền bí hơn. Tiếng kẽo kẹt đều đều từ máy dệt vải vang lên. Tiếng gà gáy ò..ó..o từ nhà ai vang lên, cả làng quê như bừng tỉnh dậy mang một sức sống tràn trề. Trên cây, những giọt sương vẫn còn đọng lại trên khóe lá. Những chú chim ca hót những bản nhạc líu lo để chào đón một ngày mới. Cánh đồng lúa xanh mướt đương thì con gái đang ngả đầu vào nhau trò chuyện. Trên màu xanh ấy điểm xuyết những viên kim cương sáng lấp lánh thật đẹp.Hương lúa nhẹ nhè quyện vào với làn gió sớm như được lan tỏa vào không gian. Quê hương buổi sớm thật trong lành, mát mẻ. Sáng sớm, được tận hưởng cái không khí ấy, em thấy thật sảng khoái, để bắt đầu cho một ngày mới. Dòng sông vẫn còn mờ ảo trong lớp sương sớm. Trên sông các bác thuyền chài đang gõ vào mạn thuyền những mẻ cá cuối cùng. Thỉnh thoảng, có những chú cá tinh nghịch nhảy vọt lên mặt sông tạo thành những vòng tròn thật đẹp mắt. Trên đường, các mẹ các chị đang í ới gọi nhau đi chợ. Những bác nông dân đã xách cuốc ra đồng. Tiếng nói, tiếng cười râm ran làm không gian nhộn nhịp hẳn lên. Lúc này, em phải chuẩn bị đi học.
Mặt trời từ từ nhô lên sau lũy tre làng ban phát những tia nắng sớm đầu tiên xuống cảnh vật. Không gian không còn mờ ảo trong lớp sương giăng nữa mà hiện lên thật đẹp. Cả làng quê như đắm chìm trong cái nắng vàng nhè nhẹ của buổi sớm. Lúc này con đường đã đông vui tấp nập người qua lại. Tiếng còi xe, tiếng nói cười đùa nghịch của những tốp học sinh vang vọng trong không gian. Con đường dài ngoằn nghèo, được đổ bê tông phẳng lì như con trăn khổng lồ đang ôm ấp lấy xóm làng. Hai bên đường, những dãy nhà mọc lên san sát. Trên cành lá, ánh nắng chiếu vào những giọt sương còn sót lại trên khóe lá trông thật lung linh, huyền diệu. Bầu trời cao hơn, những đám mây trắng nhẹ trôi. Ánh nắng chiếu xuống mặt sông như dát vàng, dát bạc. Mặt trời đã lên cao. Ánh nắng đã bắt đầu gay gắt hơn. Lúc này em đã gần đến trường. Ngôi trường từ từ hiện ra trong màu vàng của nắng.
Được ngắm nhìn cảnh bình minh trên quê hương thật thích thú. Em thấy thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương yêu dấu này. Cảnh bình minh trên quê hương sẽ mãi là ấn tượng thật đẹp trong tâm trí em.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 12
“Ò ó o o…”
Tiếng gà làm xao động cả một không gian yên ắng xua đi màn đêm. Và một ngày mới lại bắt đầu trên quê hương em.
Ở mọi vùng quê, tiếng gà đã trở thành chiếc đồng hồ thời gian của nông dân. Gà gáy canh trưa: đến giờ nghỉ ngơi, gà gáy chiều tối: đến giờ kết thúc công việc; và gà gáy sáng: nào cùng bắt đầu một ngày hè mới. Tiếng chú gà trống dõng dạc, vang xa đánh thức mọi người, kéo ông mặt trời nhô lên. Những tia sáng yếu ớt bắt đầu xuất hiện. Bóng ông mặt trời lấp ló sau rặng tre ngà phía cuối làng vẫn còn đang ngái ngủ. Chắc hẳn ông phải cố gắng lắm để rời giấc ngủ mà nhô lên gặp mọi người. Những ngọn ánh sáng đầu tiên từ những căn nhà được thắp lên, cùng với sao trời còn sót lại, làm sáng cả bầu không gian. Rồi ánh sáng nhà này đến nhà kia, bắt đầu có âm thanh từ con người nói chuyện với nhau. Và những làn khói xám bắt đầu bay nghi ngút lên từ những căn bếp, những tiếng lách cách của bát đũa và xoong nồi của những bà, những mẹ đang nấu bữa sáng cho gia đình. Đâu đây có tiếng em bé khóc sáng sớm, tiếng “à ơi” dỗ con ngủ của mẹ.
Khi làn khói kia dần tan biến đi cũng là lúc những ngôi sao cuối cùng trên bầu trời cũng biến mất. Ông mặt trời đã tỉnh ngủ, nặng nhọc nâng mình lên sau lũy tre làng với khuôn mặt ửng hồng như lòng quả trứng gà. Những tia nắng đầu tiên đã xuất hiện. Một vài tia nắng tinh nghịch tách mặt trời chạy xuống sân trước, nhảy nhót trên những mái nhà, chơi đùa cùng những làn khói cuối cùng chưa chịu tan vào không trung. Lúc này, ánh đèn trong các gia đình, nhà này nhìn nhà kia, cũng dần tắt hết. Trong nhà, tiếng nói cười đã bắt đầu ngân vang. Họ cùng nhau ăn cơm sáng. Có gia đình ăn trên phản gỗ, có nhà dải chiếu ăn giữa sân để cảm nhận không khí trong lành buổi sớm mùa hạ. Chị gió thấy trên bầu trời, mây rủ nhau bay đến cũng xuất hiện góp vui. Chị đẩy những đám mây bay nhanh, luồn lách qua kẽ là để lại những giai điệu xào xạc đầu tiên của buổi sáng mùa hạ. Gió đi qua, chào bà một tiếng, thơm vào má bé gái đang ngủ, đem lại sự thoải mái, mát lành của đầu mùa. Mọi người vừa ăn vừa kể nhau nghe về những câu chuyện, giấc mơ mà mình gặp, những dự định làm để bắt đầu một ngày hiệu quả và ý nghĩa. Một vài đứa bé quấy khóc vì không muốn ăn cơm. Đàn gà, vịt lon ton vào vườn tìm sâu, mổ lá. Những chú lợn ủn ỉn kêu ăn khi thấy đàn trâu đang ăn cỏ để chuẩn bị cho chuyến ra đồng.
Khi những tia nắng vàng tươi đã nhảy nhót đầy khắp cả sân, mặt trời tự hào vươn qua rặng tre cũng là lúc mọi người bắt đầu sinh hoạt của minh. Nắng đọng vào những bộ áo nâu các bác nông dân khi họ dắt trâu ra đồng. Tiếng chào hỏi vui tươi từ các bác đang dắt trâu, tiếng xôn xao của những mẹ, những bà gánh hàng ra chợ. Những chiếc áo trắng điểm đỏ chiếc khăn quàng tung tăng trên đường đến trường. Chúng chào nhau, chúng kể chuyện nhau nghe, chúng cãi nhau về trò chơi hôm trước, … Cứ ríu rít hệt như những con chim non đang hót ở trên cành, rồi gọi nhau trong bụi cây. Ngoài đồng, những nhánh lúa xanh rờn đang chuẩn bị trổ bông, điểm trắng cánh cò dập dờn xa xa lặn lội kiếm ăn. Những tiếng góp vui của anh nhái, chẫu chuộc, … nghe mới vui tai làm sao! Màu vàng của nắng, màu xanh của cỏ cây, màu trắng cánh cò và mây, màu nâu của những con người tần tảo mưa nắng. Rồi những âm thanh vui nhộn của thiên nhiên, những câu nói vui vẻ của con người. Cuộc sống nông thôn bắt đầu đôi khi chỉ đơn giản và bình dị thế thôi nhưng lại khiến cho con người ta thấy yên bình và hạnh phúc như thế đấy!
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 13
“Xuân đã đến rồi, reo rắc ngàn hồn hoa xuống đời. Vui trong bình minh muôn loài chim hát vang mọi nơi. Đẹp trong tiếng cười, cho kiếp người tình thương đắm đuối. Ánh xuân đem vui với đời”.
Lời bài hát trong bài “Đón xuân” vang lên trên đài phát thanh trong mỗi buổi sáng đầu xuân khiến lòng người không khỏi xốn xang, rạo rực. Vậy là một mùa nữa lại về, năm mới lại sang. Không giống như mùa đông âm u buốt giá, mùa hè với cái nắng chói chang hay mùa thu với gió heo may thổi, mùa xuân đến là mang theo hơi ấm và gọi dậy sức sống vốn nằm im sau giấc ngủ đông dài.
Buổi sáng mùa xuân trời còn se se lạnh. Nền trời trắng đục, sà thấp xuống mặt đất. Màn sương đêm như khói giăng mắc nơi đâu thôn, ngõ xóm. Một vài giọt sương còn đọng lại trên cánh hoa lục bình tím biếc, long lanh như những viên pha lê mà mẹ thiên nhiên vô tình để lại. Không khí yên ắng gợi sự thanh bình. Chỉ còn nghe thấy đâu đây tiếng ríu rít của mấy chú chim non dậy sớm để đón bình minh. Xa xa khói bếp lửa tỏa ra nghi ngút mang theo hương nếp xôi thơm nồng, gọi dậy cả một vùng ký ức. Khói bếp lửa mỗi sớm bà và mẹ nhen lên đã nuôi lớn tuổi thơ con người, là điểm tựa trên mỗi bước đường đời gian lao, vất vả, cũng là chốn về của những kỉ niệm.
Rồi từ đằng Đông, bỗng anh ánh sắc hồng phơn phớt. Ông mặt trời vén bức màn mây nhìn xuống trần gian. Nắng còn yếu ớt nhưng đủ để xua đi bóng đêm, xua tan những góc tối trong tâm hồn con người, để con người hòa điệu cùng thiên nhiên. Sương mỏng dần rồi tan hẳn. Bầu trời cao và xanh hơn. Những đám mây trắng xốp lững lờ trôi như để cảm nhận được đầy đủ và tinh tế hương sắc mùa xuân. Điểm xuyết trên nền trời xanh trong là hình ảnh những đàn chim én theo hình chữ V bay về sau quãng thời gian dài vào phương Nam tránh rét. Xa xa dòng sông quê hương đã vươn vai thức dậy chào đón năm mới. Thỉnh thoảng có con cá ngoi lên tìm mồi rồi lặn xuống để lại những vòng tròn lan xa.
Mùa xuân đến, đất trời trở lại dịu êm, chắt chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho vạn vật. Hình như muôn loài đều rạo rực hẳn lên vì khí xuân ấm áp. Gió mơn man, đùa nghịch từng hàng cây kẽ lá. Mưa xuân phơi phới bay, hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy, trắng xóa cả một góc trời. Vạn vật, cây cối như được tiếp nhựa sống hồi sinh mạnh mẽ. Hai hàng cây bên đường bung nở chồi non lộc biếc. Chúng vui sướng vì đã trút bỏ tấm áo lông xù xì, nặng nề suốt ba tháng mùa đông dằng dặc. Mẹ thiên nhiên đã khoác cho những đứa con của mình tấm áo mới, tấm áo màu xanh mơn mởn, màu xanh của sức sống, của tình yêu, của niềm tin hy vọng.
Trong vườn, hoa đua nhau khoe sắc tỏa hương. Cảnh quê hiện ra như một bức tranh rực rỡ sắc màu. Màu tím duyên dáng của giậu hoa giấy trên tường cùng với màu vàng tinh khôi của những khóm cúc đại đóa. Màu hồng phớt của cây đào cuối vườn như một nét đặc trưng làm nên vẻ đẹp mùa xuân trên quê hương Việt Nam. Muôn sắc ấy rủ đàn bướm từ phương xa bay về. Bướm vàng hòa sắc nắng, bướm trắng li ti theo đàn mà vui đùa cùng chị gió, những chú bướm đen thì như những tàn tro bị ai thổi lên trời cao.
Con người đã bắt đầu với nhịp sinh hoạt hàng ngày. Các bác đã vác cuốc ra đồng làm việc. Các chị, các mẹ, các cô đang quẩy gánh hàng ra chợ bán. Lũ học trò rảo bước trên con đường làng quen thuộc để đến trường. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng hét, tiếng cười vang lên làm rộn rã cả xóm làng.
Mặt trời đã lên cao hơn. Mưa cũng đã tạnh. Vạn vật cũng bắt đầu một vòng tuần hoàn mới. Cảnh bình minh trên quê hương vào mùa xuân thật giản dị mà cũng thật tươi đẹp. Nó gợi nhắc những da diết yêu thương trong lòng những người con xa xứ. Nó cũng nhắc nhở thế hệ hôm nay hãy biết gắn bó và làm giàu đẹp thêm cho quê hương đất nước mình.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em - Mẫu 14
Quê hương em là một ngôi làng nhỏ, nằm ở sát vùng rừng núi. Tuy nơi đây không phồn hoa, náo nhiệt như thành phố, nhưng nó vẫn mang trong mình vẻ đẹp hấp dẫn khó mà bỏ qua được. Đặc biệt là những buổi bình minh của mùa hạ. Mà dù qua bao lâu, em cũng không thể quên được khung cảnh ấy.
Sáng hôm đó, chừng hơn năm giờ sáng, em cùng gia đình bước xuống xe khách, đặt chân xuống quê hương yêu dấu. Lúc ấy, trời vẫn còn tối, cảnh vật hiện lên mờ nhòa dưới ánh sáng nhòe nhoẹt, chẳng biết là ánh trăng hay mặt trời. Không khí mát lạnh, vất vưởng chút hàn se của đêm khuya. Nhưng tất cả cũng chỉ là thoáng chốc. Chỉ loay hoay một láy dỡ đồ xuống xe, mà trời đã nhập nhoạng tảng sáng. Lúc này, đường nét cảnh vật dần dần hiện ra trước mắt em. Phía xa xa, là cánh rừng, cắt lên nền trời những đường đen không rõ dáng. Thấp thoáng, những tàu dừa rung rinh theo gió sớm, tựa như bầy quạ khổng lồ đang rũ mình thức dậy sau giấc ngủ dài. Những ngôi nhà nhỏ lẩn khuất sau mấy tán lá, nằm im lìm, say sưa. Tất cả đều đang chìm trong giấc mộng. Những cơn gió mát, như kẻ độc hành, lãng đãng se qua mặt sông, qua nhành cỏ, qua nụ hoa, cuốn theo biết bao là hương thơm, là hơi mát. Em sung sướng dang tay để tận hưởng tất cả - những thứ thật là xa xỉ và hiếm hoi đối với thành phố chật chội.
Chẳng mấy chốc, trời hửng sáng rõ ràng. Theo tiếng gà gáy rền rĩ, văng vẳng khắp làng. Ông mặt trời dần chuyển tỉnh. Tựa như ngại bác thức dậy chậm quá, cả mấy chú gà đồng thanh hòa vang, thúc dục dồn dập. Thế là, những tia sáng vội vã rời khỏi nhà, nhảy xuống mặt đường, xuống dòng sông, xuống mái nhà. Khu rừng phía xa xa dần hiện lên với vẻ đẹp vốn có của nó. Một màu xanh mướt mắt tràn ngập sức sống. Đó là màu xanh của đồi thông - nguồn sống của dân làng. Những tàu dừa, bụi chuối cũng dần ưỡn mình hãnh diện dưới nắng mới. Tất cả như tươi mới hơn, rạng rỡ hơn với những hạt pha lê lóng lánh trên thân mình. Bầu trời hiện rõ ra trong xanh và cao vời vợi. Những đám mây như những chiếc kẹo bông lớn trôi lững lờ trên dòng sông. Bầu không khí trong lành, ngòn ngọt mùi cỏ dại, ngai ngái mùi đất thấm đẫm sương đêm. Tất cả khiến em như mê say.
Dần dần, người dân trong làng cũng lục đục thức dậy. Tiếng xoong nồi, tiếng quét sân, tiếng người gọi nhau í ới. Ồn ào theo một cách riêng biệt, khác hẳn với cái ồn ào của phố thị. Những luồng khói bếp lãng lãng bay lên cao, hòa dần vào tia sáng ngày càng rực rỡ. Thế là một ngày mới lại bắt đầu, bình dị, mộc mạc mà tuyệt đẹp.
Dù đến nay đã hơn hai năm em chưa được ngắm nhìn lại vẻ đẹp buổi bình minh trên quê hương. Nhưng em vẫn nhớ nó rõ lắm. Bởi, đó không chỉ là một cảnh đẹp, mà là nơi lưu giữ những tình cảm, kí ức đẹp đẽ nhất của em.
- Lượt tải: 231
- Lượt xem: 99.793
- Dung lượng: 355,3 KB